Khi người ta mất nhau trong tiếng thở dài, nối chuỗi cảm xúc để mong tìm lại dư vị ngọt ngào từ đôi môi người yêu, lẽ ra anh đã có một tình yêu đẹp.
Người ta thở dài vì những thăng trầm, vì mệt mỏi, vì cảm xúc bất lực, vì những thứ chỉ biết đứng nhìn…
Và tiếng thở dài mà tôi muốn nói với các bạn là một tiếng thở dài rất nhẹ,
Là tiếng thở dài Tình cờ bắt gặp một hình ảnh nào đó hay nghe được đôi ba câu chuyện nào đó, lòng chợt chùng xuống, rồi thở dài… nhẹ nhàng quá.
Tôi thở dài rằng tôi vẫn quan tâm!”Cuộc đời này đẹp hơn khi biết thở dài
Bởi vì,
Đời… thường chỉ cần những tiếng thở dài.
Dường như trong những lúc đau lòng, cân nhắc về thời gian và công việc, tôi không bao giờ cho mình thời gian để nghĩ đến những tiếng thở dài.
Cha tôi đã nói rất nhanh: “Cuộc đời của mỗi người cụ thể là một kim chỉ nam. Mỗi trang của hướng dẫn được nhồi nhét linh hồn con người. Không bước ra khỏi lũy tre làng thì chưa đọc hết cuốn đời, mà đọc hết cuốn sách, đôi khi bạn có thể lạc lối vĩnh viễn không thể trở về với thực tại. Đường xa quá, lười về lắm, dù vẫn hay thắc mắc ‘Bao lâu rồi mình chưa về’. Hoặc thông thường khi trở lại, họ chặn đường về làng. Khoảng thời gian bất hạnh đó, người ta chỉ biết thở dài…”
Khi còn nhỏ, tôi không hiểu tại sao cha tôi lại thở dài, tôi cũng không hiểu ý nghĩa của nó. Có thể đó chỉ là những tiếng thở dài cho những đêm mất ngủ hay những tiếng thở dài cho những bữa ăn, những đứa con… hoặc có thể là cho một điều gì đó, nhưng sâu thẳm trong trái tim của một người không bao giờ được nhắc đến.
Hóa ra, những lần sau khi không khóc, tôi lại thở dài.
Không ai thở dài sau khi hạnh phúc. Khi bạn nghe thấy một tiếng thở dài, sự thất vọng sâu sắc hơn một chút. Người ta thở dài như một phản xạ vô thức, nên nghe tiếng thở dài của cá nhân mình là ngớ ngẩn. Nhưng có một bà đã lắng nghe, ghi lại độ dài của một tiếng thở dài suốt một trăm linh năm trang in. Đỉnh điểm của sự thất vọng sâu sắc đến tuyệt vọng là gì?
Những tiếng thở dài trút vào màn đêm thành làn gió nhẹ. Nó rong ruổi trên những vùng đất rộng mở. Nó một lần nữa len lỏi giữa những đám lá và cành dày đặc, rối rắm của côn trùng. Nó bật ra khỏi những bức tường âm u, câm lặng và rồi dội lại vào mặt người tặng một tiếng thở dài u ám ghê rợn, của sự im lặng bao trùm.
Thêm một lần nữa, tôi giữ hơi thở trong tim. Tôi lo lắng khi nghe thấy tiếng thở dài của chính mình. Vì đơn giản, anh xin gửi lại em một tiếng thở dài…
Và tôi thở dài như vừa trải qua cả một đời người trong mơ. Tôi thức dậy lúc bình minh ló dạng, ngỡ ngàng vì nắng rọi vào hiên nhà. Những tiếng thở dài, những ưu tư hay những phút tuyệt vọng mong muốn được trút bỏ hết những đau thương, những mất mát chia ly khi lắng nghe hết
Im lặng và thở dài để biết rằng vẫn còn một cuộc đời đã yêu thương bạn rất nhiều. Vá và lấp đầy những lỗ hổng, cả những vực thẳm nằm phía trước. Tôi thấy nó, nhưng dù sao tôi cũng sẽ đi. Tôi biết, nhưng tôi không thể xóa. ký
Thở dài chẳng là gì! Nó không mang theo suy nghĩ, cũng không mang theo tâm trạng. Đó là sự trống trải, là tiếng lòng và những suy nghĩ đã vươn ra đến nỗi không muốn rút lại.
Tiếng thở dài mang lại giấc ngủ. Nhưng dù sao thì cũng không còn chút sức lực nào. Chỉ cần đặt mình xuống đó, thật nhẹ nhàng, và đi ngủ ngay lập tức, ngủ mà không biết gì cả. Thở dài không giải quyết được vấn đề nhưng nó là một cách nghỉ ngơi
Thở dài là một sợi dây mỏng manh mà cảm giác như nó kéo dài mãi mãi. Sợi dây mảnh và sạch, nhưng tay chỉ cần vuốt nhẹ hai đầu, không biết điểm dừng. Sợi dây nằm giữa không gian vô tận và yên tĩnh, dày đặc bóng đêm.
Có một nỗi nhớ da diết ngự trị trong tôi như bão tố trong lòng không thể ngủ được khi đêm trở mình một mình. Tôi thấy xung quanh mình là những bóng tối, tôi nhồi nhét nỗi nhớ bằng những tiếng thở dài giả tạo.
Trong không giani, có tiếng biển thở dài trong từng hơi thở.
“Có tiếng thở dài trong gió đông. Một nỗi bất hạnh lặng lẽ bay đi.
Giọt nước mắt trong phút hôn nhau.
Trăng lạnh về chiều. Ngồi và giảm thiểu hoa. Mong anh yên nghỉ”
Ngày ấy cùng với đôi mắt trong veo nhìn đời không chút nghi ngờ, thế giới trong đôi đồng tử bé thơ lúc nào cũng đẹp lung linh. Ngày hôm đó kéo theo nó là những đêm sau khi tôi chỉ có thể nằm ngửa trên giường mà không đặt tay lên trán suy nghĩ hay thở dài vào giữa buổi tối.
“ Gặp được định mệnh của mình đúng thời điểm là hạnh phúc cả đời.
Gặp sai thời điểm định mệnh chỉ là một tiếng thở dài.”
Nghe trong đêm tĩnh mịch
Ai đó thở dài
Đường đời gian nan
Chúng ta vẫn nên tiến lên phía trước
Đôi mắt của đàn ông thật tuyệt vời
Cho tôi nhớ những lúc buồn
Tiếng nói của con người luôn
Nghe bên tai nỗi nhớ
Nhưng rồi lại như một vệt mờ
Vì ngày quá ngắn
Hoặc do mọi người đang vội
Vội vàng thở dài
Buổi sáng tháng bảy mưa
Có một lỗ rò rỉ trên hiên nhà
Từng giọt buồn cũng quen thuộc
Nhỏ lại một lần nữa trong trái tim tôi
Điều gì đã xảy ra trong quá khứ
Sẽ trôi chảy
Tuổi trẻ tự phát
Chúng ta dừng lại ở đây!
Kết luận: Trong cuộc đời này khi vẫn còn những nỗi buồn, khi vẫn còn những điều đáng suy ngẫm và trăn trở, thì vẫn còn những tiếng thở dài vô tận. , không xác định, không báo trước. Không chỉ tình yêu mang đến những tiếng thở dài khe khẽ lúc nửa đêm, mà còn rất nhiều vấn đề khác, nó thể hiện tâm trạng con người nhưng lại là liều thuốc giải tỏa khi chóng vánh, mệt mỏi, thậm chí bất lực. Vì vậy, đừng bao che khỏi tiếng thở dài…