Hà Nội tháng 5 đến rồi, tháng của những cảm xúc muôn màu, của những cơn mưa đầu hạ xối xả và bắt đầu của những cuộc chia tay đầy hoài niệm nhưng cũng đầy hi vọng của những cô gái, chàng trai. Tháng 5 như thêm một chút nhộn nhịp cho một Hà Nội bình yên trong mỗi trái tim.
Nắng tháng năm khẽ gọi chùm phượng đỏ, trong cái nắng nóng hiện tại, còn lại gì của những mùa trước?
Khí hậu năm nay về cơ bản là khắc nghiệt, mùa hè lập tức đến và bắt đầu bằng những ngày nắng chói chang khiến người ta không thở nổi….
Tháng 5 đã về mang theo hơi nóng của đất trời, mang theo hơi ấm của nắng đến làn da rám nắng của những con người mà cơn gió không đủ để quạt những giọt mồ hôi. Chiều nằm mơ thổi gió lạnh, mong cho em bình yên vô sự. Tôi gục đầu vào lòng bàn tay và ngủ thiếp đi. Gió làm mát người, hong khô giọt mồ hôi đang lăn dài.
Không e ấp như những tia nắng xuân, không dịu dàng và đằm thắm như nắng của những ngày thu êm đềm, tháng 5 lại mang đến cho Hà Nội nắng vàng sóng sánh. trên từng con đường cũ kỹ nhuốm màu thời gian, rồi soi bóng bao la gợn sóng lăn tăn trên mặt hồ thơ mộng.
<3 p>
Biết biết gọi tên những cảm xúc khó gọi tên của những buổi sáng tháng 5 này mỗi khi chợt thức giấc, mở tung cánh cửa, tóc óng ánh, nắng óng ánh, nụ cười tỏa nắng ngây thơ và trong sáng bất chợt.
Nắng chan hòatrên những mái nhà xưa, trên những hàng cây đang mải mê nô đùa, nắng rọi vào mắt cô nữ sinh tà áo dài tinh khôi sau đó tinh nghịch nhảy múa ngay cả trong chiếc ba lô của cậu bé đang mải miết đạp xe qua phố.
Những ngày tháng 5 này, Hà Nội nóng như lò lửa khổng lồ. Trời nóng kinh khủng và mồ hôi nhễ nhại như tắm. Anh yêu em mùa thi mong manh, cố gắng làm cậu học trò chăm ngoan, cầm chiếc quạt tay chép bài trong lò lửa ngột ngạt.
Nắng tháng Năm chạm vào giọt nước mắt của một trái tim nào đó, đến với từng kí ức đã bị lãng quên trong một bóng nắng khác, để rồi mênh mang bàng hoàng, khiến ta thấy nhớ người xưa. yêu lắm.
Hè đến rồi, Nhớ những chuyến đi thời học trò, nhớ những con đường… Muốn đặt chân đến những miền đất lạ, để cảm nhận thực sự Việt Nam đẹp đến nhường nào. Cho tôi bỏ qua nắng mùa hè mới! Và mùa hè cho tôi biết bao cảm xúc, cảm xúc về tình bạn, cảm xúc về tuổi thơ đầy nắng ấm.. và những cảm xúc không thể diễn tả bằng lời.
Rồi một sớm mai thức dậy, mở ô cửa sổ nhỏ để nắng ùa vào tim, chợt sững sờ trước nụ cười rạng rỡ rơi trên giọt nắng Hà Nội giữa cái nóng. Những ngày tháng năm Cuộc sống dường như vui tươi hơn trong những nhịp điệu đa chiều.
Tháng 5 về. Tháng 5 về ào ạt trong lòng tôi mênh mang như đứng giữa thảo nguyên lộng gió.
Tháng 5 sắp đến. Cái nắng tự nhiên của đất trời, hay cái nắng âm ỉ bên trong mỗi người, đi đâu cũng phải quạt. Giống như chúng ta, đôi khi chúng ta phải sống lại, thư giãn và giả định và quạt cho tâm hồn mình. Hãy để cơn giận nhất thời chợt tan biến, để tôi trở lại là tôi.
Mưa tháng năm đến đây vội vã, cả bầu trời trong xanh diệu vợi chợt lao đi khắp muôn nơi, những hạt mưa li ti rơi trên mái nhà, nhảy nhót trên cành cây. trẻ, chơi với gỗ và lá.
Nắng tháng Năm đầu tiên xa nhà chỉ một màu rực rỡ, nóng bỏng. Tôi bắt đầu ghét nắng, cố tình giấu mình trong mái nhà tập thể, muốn hướng về miền quê với nỗi cô đơn của người trưởng thành.
Tháng 5 giản dị như những cơn mưa chợt đến rồi lại về; Mưa mang hương vị của mùa hè vừa qua nhưng vẫn vương vấn hương vị của mùa xuân và khao khát nắng xuân.
Bây giờ ta đón nắng tháng năm với hoài niệm xưa, với âm hưởng tháng tư còn vương vấn. Tôi gửi sắc trắng tinh khôi của bông huệ vào giai điệu da diết của bài ca mùa hoa hạ.
Nắng tháng Năm như hơi ấm lạ thường trong tâm hồn mỗi người. Sự tức giận cũng biến chúng ta trở nên ngột ngạt. Sân hận làm chúng ta mất khôn. Sân hận khiến chúng ta đi chệch hướng về tình cảm. Để rồi ta thất thểu ra đi, biến thành con tàu đang chìm dưới đại dương, ta chìm đắm trong những cảm xúc nhất thời dâng trào. Rồi cơn giận biến chúng ta thành ác quỷ.
Kết thúc: Và đừng ghét mùa hè, hãy thực sự cảm thấy nó thật đáng yêu, hãy xách ba lô lên và đi đến những miền đất mới. Cảm thấy thú vị hơn trong cuộc sống và mùa hè!