Hãy đứng nhiều như hỏi Chúa
Giá trị quá cao, phần thưởng là quy luật.
Tiền là mồ hôi nước mắt
Cả năm làm việc mệt nhọc chỉ được vài đồng
Chợ Tết đắt khách
Tiền thưởng năm mới vẫn tiếp tục.
Thưởng Tết khi nào sẽ tăng
Nếu giá thị trường giảm, tôi sẽ quay lại
Con có biết mẹ đang đợi con lúc nào không
Nhưng nếu tôi quay lại thì tiền sẽ lấy từ đâu…
Lương tháng trả nợ là xong
Nhưng lương Tết lúc nào cũng vô hình
Mẹ… mùa xuân này con không ở nhà…
Lương, tôi nói Lương này…
Lương tôi ổn định, bao nhiêu ngày phép một năm
Vàng tăng, lương không đổi
Cuối năm cưới ai buồn…
Dầu tăng thì chắc gì đã dữ
Nhìn lên nhìn xuống, hét lên… vài tiếng gầm…
Nhìn lên giá trị trên trời.
Hãy nhìn xuống tiền thưởng!
Giám đốc tại sao anh ấy lại quên đối mặt với cảm xúc của mình
Người lao động cống hiến hết mình
Lương đến sự kiện không ngại
Tiền thưởng kỳ sau tiếp tục im ắng
Vợ càng hỏi càng quẫn trí
khóc dở khóc dở cười
Đối với tôi, thưởng Tết nhiều hay ít không quan trọng và không quan trọng. Bởi vì tôi sống bằng niềm tin quen thuộc.
12 tháng sắp hết, Tết đã cận kề… mà sao thằng bạn thân nhất của tôi tên “Lương” và thằng bạn năm nào gặp nhau cũng được “thưởng” vẫn không chịu quay lại chơi? Chờ đợi là không hài lòng.
Năm nay tôi sẽ tặng mỗi người cụ thể một tờ séc trị giá 5 triệu đồng. Nếu năm sau bạn cũng làm việc hiệu quả như năm nay, hãy chuyển tờ séc đó cho tôi ký!
Kết luận: Ôi, chuyện lương thưởng cuối năm, rượu cũ bình mới, ngồi than thở với nhau cả ngày chắc phải có cả “tấm lòng” mới phải chứ. bày tỏ. Thôi thì ít thì tiêu ít, nhiều thì tiêu nhiều, miễn sao có cái bánh chưng, một cân gà với ít bánh kẹo mời khách chơi Tết là xong. p>