Tuổi 15 là độ tuổi mà con người sung sức nhất. Cái tuổi mà cá nhân gọi là tuổi trăng tròn. Chỉ khi đó bạn mới cho phép chiếc ghế đại học trung học chuyển sang ghế trường trung học.
15 tuổi, kết thúc những buổi chiều cũ, trưởng thành và lớn lên, bắt đầu những mối quan hệ mới, có thể tốt, có thể…không.
15 tuổi, gặp một người đem cả tuổi thanh xuân theo đuổi ước mơ của mình, chứng kiến những người bạn đồng hành lần lượt ra đi mà đành nuốt nước mắt làm thủ tục
Trong cuộc đời mỗi người sẽ gặp rất nhiều người. Nhưng trong số họ, chỉ có một số người giữ, gắn bó với bạn, một số khác chỉ thoáng qua trong hồi ức của những năm tháng tuổi trẻ… Dù vậy, họ vẫn có một vị trí nhất định trong trái tim bạn.
15 tuổi, lần đầu tiên vướng vào nghi kỵ giữa bạn bè, do ngây thơ không phát hiện, đến lúc nhận ra vội vàng thanh minh, ngoài ra họ đã hiểu. , niềm tin là gì
15 tuổi Cuộc sống dạy tôi những mẹo để che giấu nỗi buồn và sự đấu tranh trong mắt tôi, nói chung là tôi khịt mũi. Ngoài da bạn cười, nhưng trong lòng thì không như vậy, ước gì mình không cường tráng, không ngại ngùng, ước gì có ai đó hiểu mình và nói: “Em cứ khóc thỏa thích đi, việc của anh là ở bên em.” Bạn.” p>
Tôi sẽ ghi nhớ những nụ cười khi chúng ta bước trên con đường của những năm tháng đại học, tôi biết có những vấn đề khiến chúng ta hối hận và không thể quay lại những ngày tháng ấy. tuy nhiên đây sẽ là những khoảnh khắc không bao giờ quên
15 tuổii, hàng ngày cảm thấy thất vọng, nhớ một câu “Khi còn bé, tiếng cười vang vọng rất bình thường, sao bây giờ nước mắt lại bị coi là nước mắt? trưng bày.” Nhận ra điểm ấy dường như vượt qua, lòng người cũng khác hẳn.
15 tuổi Cuộc sống dạy tôi rằng khi ai đó rời bỏ tôi, tôi nên giữ nó trong lòng. Tôi có thể đi cắt tóc để mái tóc của tôi gột rửa hết những tổn thương trong quá khứ. Tôi thậm chí còn phải dũng cảm hơn bao giờ hết
15 tuổi, nhận thức được một tình yêu mà người ngoài nhìn vào ngưỡng mộ, nhưng chỉ người trong cuộc mới hiểu, trong tình yêu này là những kẻ vô cùng rắc rối.
15 tuổi cuộc đời dạy tôi phải chăm sóc thiệt hại. Tôi không chạy trốn và không đổ lỗi cho người đối diện đã gây ra những vết trầy xước. Chỉ là cứ tự trách mình vướng vào những chuyện đáng ghét để rồi tim cứ thổn thức khi tim nhói đau.
15 tuổi cánh cổng trường cấp 3 vẫy gọi, tôi sẽ chạy theo những khát khao cháy bỏng của mình. Tôi không quan tâm mọi người chế giễu điều gì vì họ không hiểu tôi. Ngoài ra, tôi không để điều gì lấy đi tuổi trẻ tuyệt vời của mình
15 tuổi, nhận ra rằng khoảng cách xa nhất không phải là khoảng cách địa lý, cũng không phải khoảng cách âm dương, mà là khoảng cách trái tim. Từng nói rằng “Khoảng cách của lòng người xa xôi, kéo về đầu ngõ”.
Tuổi 15 Đừng cho rằng nếu bạn cho đi thì bạn sẽ được đáp lại. Nó đau! Sao em cứ giả dối thế, sao em không thử bước qua?
Tuổi 15 thích làm hết sức mình trong những năm tháng sinh viên. Bởi vì nó là minh chứng cho những vấn đề ngớ ngẩn điên rồ mà tôi có thể làm, nhưng điều đó có thể không được thực hiện ở một độ tuổi khác. Vậy tại sao không sống hết mình? Khi chúng ta chỉ có một cuộc đời để sống cho tuổi học trò này. Và đó chỉ là một lần trong đời.
15 tuổi, nhận ra giới hạn của một mối quan hệ nào đó sắp đến. Cái tôi trong trái tim mỗi người sẽ quyết định liệu mối quan hệ nên tiếp tục hay dừng lại. Chẳng hạn, bạn chơi lâu năm, đến một lúc chợt phát hiện ra là “muộn” mà đối với mình thì bạn kia hoàn toàn không nể nang, với mình thì bạn kia vô cớ không dứt ra được. Đầu tiên.
15 tuổi, nhận ra một điều tạm thời nhưng ý nghĩa: không có nơi nào tốt hơn nhà.
15 tuổi, xích mích với mẹ giảm đi, suy nghĩ không tốt về cha cũng được cải thiện, phát hiện dạy dỗ em trai rất vui, cả nhà ăn cơm cùng nhau. tiếng cười. Như vậy đã đủ hài lòng chưa?
<3 Thỏa sức đón những ngày 16 tuổi mà không hối tiếc về những gì đã bỏ lỡ ở tuổi 15.