Thật ra, thời gian vốn dĩ không chờ đợi ai, trôi qua nhanh không thể quay lại. Đôi khi, bạn hiểu nó, nhưng bạn không hình dung ra nó. Bạn không chấp nhận rằng thời điểm là hữu hạn, rằng tuổi trẻ sẽ tàn lụi, rằng vẻ đẹp sẽ tàn lụi, rằng tình yêu sẽ chết theo năm tháng trôi qua…
Ai cũng vậy, tuổi trẻ của mỗi người luôn có những kỷ niệm đẹp, những hồi ức đáng nhớ. Có nụ cười ngốc nghếch của bạn tốt, có mối tình trong veo thuở trước, mối tình ấy như hạt mầm lặng lẽ đâm chồi nảy lộc.
Tuổi trẻ là quãng thời gian để người ta bỏ lỡ, biến thành một hồi ức hấp dẫn đối với mỗi người. Nhưng một khi giữ trong lòng, rất có thể sẽ chẳng là gì, nhưng nếu buông ra nhìn lại, thì tất cả đều là lẽ phải.
Tuổi trẻ, chắc hẳn ai cũng từng có một tình yêu đẹp. Tình yêu ấy đẹp đến mức khắc sâu trong tim tôi không dứt, có lẽ đến cả cuộc đời này.
Cuộc sống luôn cho chúng ta những lựa chọn mà không có khía cạnh nào là hoàn hảo, chúng ta chọn một và vài năm sau, chúng ta thực sự cảm thấy mình đã lựa chọn sai, nhưng thời gian thì không. không thể trở lại. Cũng giống như năm ấy ta còn trẻ, đưa ra những cam đoan khó thực hiện, chỉ có thể chờ người khác thực hiện.
Con đường dẫn đến sự trưởng thành sẽ luôn có sự chia cắt về kỹ thuật này hay kỹ thuật khác. Lúc đó, chúng tôi luôn tin rằng mình rời xa nhau vì ngày mai còn gặp lại nên đã nói sẽ gặp lại nhau. Thật ra, thế giới đơn giản là quá rộng lớn, ban đầu hệ thống âm thanh chưa bao giờ bị tách rời khỏi nhau. Một khi xa nhau, rất có thể không còn cơ hội gặp lại nhau trong tương lai. Sau đó, mỗi bên cần phải bỏ bê. Tạm biệt không hẳn là tạm biệt mà là một lời hứa.
Khi còn trẻ, chúng ta luôn đánh giá thấp điểm khởi đầu, cho đến khi điểm cuối bị tê liệt một cách đau đớn. Khi trưởng thành, chúng ta có thể tránh được những tổn thương thời thơ ấu, tuy nhiên, chúng ta cũng đã đánh mất dũng khí khi bắt đầu.
Khi còn trẻ, bạn luôn nghĩ rằng mọi câu hỏi đều có thể được giải đáp, tuy nhiên khi về già, bạn có thể cảm thấy, trong cuộc sống thực tế, không có yếu tố nào gọi là câu trả lời.
Đời ngắn chứ không ngắn. Thảo luận dài không dài. Vậy tại sao bây giờ chúng ta lại phải nuối tiếc vì quá khứ không thể quay lại? Hãy cứ mơ về một tương lai tươi sáng. Nhưng đừng há miệng chờ sung! Phải biết mẹo về cách toan tính, nên nói và làm. Bạn cần “dám” cư trú để thành công!
<3
Có những con đường không nhớ nổi tên, có những chuyến đi nhớ mãi. Năm tháng xanh như mây trời, tự do bay lượn, đó là tuổi trẻ. Khi đã đi qua, nhìn lại mới thấy đó là điều đáng trân trọng và nâng niu.
Vậy đó, lần này cứ từ từ thôi để các em có chút thời gian bên nhau, bình yên và chân thành, trong sáng như mây xanh giữa trời. Chúng tôi gọi nhau là thanh niên.
Tôi và chúng ta trong 12 tháng cuối đại học – cuộc đua không hồi kết với thời gian – sẽ bớt đi nhiều những buổi chiều trà sữa than thở, tụ tập chửi nhau, những chuyến đi Với một chiếc ô tô cũ, đường phố muốn bỏ qua. Tuổi trẻ qua đi, những năm tháng ở lại, rồi sẽ ghi nhớ rõ ràng, nhiều cung bậc.
Những năm tháng tuổi trẻ lặng lẽ trôi qua, nắng vô tình trở thành một phần ký ức không thể xóa nhòa. Ánh nắng của tuổi 16 trong trẻo, tươi tắn và đẹp lạ lùng. 16 tia nắng bên góc chọn người chia sẻ mọi buồn vui trong cuộc sống, dạy mẹo trao đi yêu thương mà không cần nhận lại.
16 hôm nay đã trở thành ngày 16 của năm trước, hãy mạnh mẽ bước lên, dạo bước trên những đồng cỏ tươi mát. Mặt trời ở đó, sẵn sàng cho bạn. Mặt trời đi về đâu, chỉ lặng lẽ chờ em phía xa…
Cơn mưa tuổi trẻ xóa nhòa tất cả, từng mảnh nắng giờ chẳng ngại đậu trên vai ai. Nắng phai từng sợi gầy. Mặt trời không vui rồi lặng lẽ ra đi không lời từ biệt.
<3 sức mạnh.
Không vấp ngã thì có đứng dậy không? Không phải vài lần thất bại thì mới có một lần thành công? Dù cho những chuyện trước đây có làm bạn tổn thương thì cũng không kém gì những lần đau lòng này mà bạn đã trải qua, và đó là một nửa tuổi trẻ của bạn.
<3 lời khuyên về cách rời đi… Tất cả đều là những chuỗi ký ức đáng nhớ và không bao giờ quên được.
Vào một lúc nào đó, con người thường có mong muốn tìm về quá khứ, tìm lại hồi ức, tìm lại tuổi trẻ. Khi những cơn mưa rào rồi dần dần ngấm vào cơ thể trở thành một kỷ niệm khắc ghi từng chữ trong tim nhưng nó đã bị thời gian bào mòn ít nhiều.
<3 .
Lời kết: Năm tháng trôi đi vội vã, đôi khi giữa dòng đời xô bồ, tôi tìm về một khoảng lặng để tìm về những hồi ức xưa, rồi ngồi lại và mỉm cười. Tuổi trẻ trôi qua nhanh như một cơn mưa rào…dù có bị cảm lạnh bao nhiêu lần, chúng ta vẫn luôn chọn cách quay trở lại một lần nữa, tiếc rằng nó sẽ mãi mãi chỉ là hồi ức giữa những năm tháng tươi đẹp nhất.