Đọc mùa thu lá rơi nhớ em, nhớ kỷ niệm đôi ta – 1000Status

Tháng 10, mang theo sự chín muồi của một ngày hè nhưng vẫn phảng phất một chút gì đó rất trẻ của mùa thu. Khí hậu dịu nhẹ không đủ để mùa thu chín trên màu lá. Tôi chỉ dám nhóm lại hương sen thơm ngát để tận hưởng một chiều Hồ Tây lộng gió quây quần đêm nay.

Tháng 10, mùa của sắc lá vàng rơi, mùa của cốm xanh tỏa hương trong lá sen quê. Ai đó khẽ chạy trong ký ức gió mùa chạm ngõ, chạm ngõ sang, cây bàng sắp thưa, Hà Nội có những đêm se lạnh đu đưa bên cửa sổ, khẽ hỏi lá sắp vàng chưa?

Chỉ một chút chuyển mùa thôi chưa đủ để mùa thu chín trên màu lá, trên hương hoa sữa, trên vị ngọt của cốm xanh và không thậm chí nhiều hơn nữa. đủ để bừng lên như ngày hè, chỉ dám gom hương sen thơm vui một chiều Hồ Tây lộng gió sang thu đêm nay, tháng 8 lộn xộn…

Nói đến mùa thu không ai không nghĩ ngay đến hình ảnh lá vàng, hương hoa sữa, mùa của những cảm xúc bâng khuâng. Nhưng với tôi, mùa thu luôn là mùa của những ngày chia tay!

Mỗi cá nhân có một cách suy nghĩ, một sở thích và cách nhìn riêng về cuộc sống, nhưng khi háo hức trước cảm giác về mùa thu, cảm xúc sẽ không khác nhau. nhau bao nhiêu! Không phải ngẫu nhiên mà những bài hát về mua thu lại là cảnh lá vàng rơi trên từng con phố, những chú nai vàng ngơ ngác trong tiết trời thu hanh khô.

Khi cái nóng oi ả của mùa hè biến mất có thể là lúc những cánh rừng trên khắp thế giới thay lá – những chiếc lá xanh dần được thay thế bằng những chiếc lá vàng và tím, tô điểm cho toàn bộ khu vực. Chút gió se lạnh cuối thu vô cớ thổi vào lòng đất, khiến người ta xao xuyến, đứng yên mà ngắm nhìn điều kỳ diệu của đất trời.

Hết hè là mở đầu cho một mùa thu ngập tràn lá vàng rơi khiến lòng người xao xuyến lạ thường. Tôi luôn tận hưởng khoảng thời gian này, có lẽ vì nó giống như một khởi đầu mới, lá bắt đầu rụng và thời tiết trở nên se lạnh.

Dòng chảy thời gian, chúng ta đã trải qua một chặng đường bấp bênh trong cuộc đời, tưởng rằng tâm hồn đã già đi thêm một chút… Nhưng rồi cũng chỉ phần nào đó là cái lạnh của cơn gió heo may , một chiếc lá vàng rơi cũng làm ta thật bồi hồi, se sắt đón mùa thu sang…

Mùa thu với khí trời mát mẻ, nắng ban mai len lỏi qua những bụi cây, hương hoa sữa nồng nàn mang đến cho Hà Nội một vẻ đẹp thật “tình”. span>

Gần đây, người ta thường nói về mùa thu ở Hàn Quốc với sắc vàng, sắc hồng đặc trưng của bạch quả và lá phong, nhưng bạn biết không, mùa thu Hà Nội “lá vàng, lá đỏ” không Chẳng kém phần hung dữ với những “cây lúa vàng, cây bàng lá đỏ cạnh nhau”.

Tôi thích hít hà hương hoa sữa nở muộn mỗi sớm mai trên phố, thích ngồi trong đống lá vàng rơi bên vệ đường, thèm sắc thu dịu ngọt trên đường nụ cười của các cá nhân trẻ. Các nàng ơi, giữa Hà Nội tháng 11 đẹp và thơm.

Ngả lưng vào ghế, phía trên là một màu xanh biếc rực rỡ, tươi tắn như thanh xuân của những quý cô ngồi đây. Cây xà cừ bên đường đang thay lá, từng cơn gió tinh nghịch lướt qua làm xào xạc những chấm vàng trên tóc người qua đường.

Thời khắc giao mùa nhẹ nhàng thôi chưa đủ để mùa thu chín trên màu lá, trên hương hoa sữa, trên vị ngọt của cốm xanh – Nhưng Không đủ rực rỡ như ngày hè, chỉ dám hái sen thơm ngát để tận hưởng một chiều lộng gió bên Hồ Tây…

Đất trời vào thu có sự chuyển mùa thật tinh tế. Sự thay đổi của thời tiết kéo theo sự thay đổi của thiên nhiên. Mùa thu mang theo những con đường trải đầy lá vàng rơi, những hàng cây nhuộm màu lá tím. Và lòng người cũng se lại trước mỗi cơn gió lạnh báo hiệu mùa đông sắp về.

Có lẽ nước Nga đẹp nhất là vào mùa thu. “Mùa thu vàng” đã trở thành thương hiệu riêng của nước Nga với rừng bạch dương, rừng phong lá đỏ. Đầu tháng 9, khi gió lạnh tràn về, những thân gỗ bạch dương mỏng manh chuyển sang màu vàng.

Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa rào bất chợt, vắng tiếng anh vang vọng từ ký ức xưa nhưng không thiếu những cơn mưa lá trút nỗi nhớ thổn thức miền trung.

Chiều khẽ chạm mái tranh trên con đường buồn nằm khép mình trong con ngõ nhỏ, nắng tháng chín rộn ràng gọi gió trở lại ùa về. Như nắng vàng mùa thu, chắc sẽ chất chứa bao hoài niệm xưa cũ. Gió quất, len lỏi vào bụi cây ven đường cuốn theo muôn vàn chiếc lá theo quyết định của mùa thu lấp đầy cây.

Hà Nội mùa thay lá, trút hết những nỗi nhớ chưa nguôi vào trong ngôi nhà rộng mênh mông nhuốm màu vàng. Hà Nội mùa này, dường như làm lòng người bớt vội vã, bớt hối hả hơn nhiều phải không?

Lặng nhìn cây phượng già nghiêng mình bên hồ Gươm, tiếng lá xào xạc sàn nước bỗng trống vắng đến giật mình. Mùa lá đổ, chẳng lẽ Hà Nội vắng em thật rồi sao?

Kết bài: Lá vàng rơi rung rinh trong gió, làn gió mùa thu lướt qua mắt em và trong làn tóc đen nhánh nhẹ em như thoáng thấy Nỗi sầu của cô Thu đa sầu, đa cảm. Hay đó là lý do tại sao tôi nhớ bạn rất nhiều?