Hãy gửi những tin nhắn về tình yêu đơn phương tuổi học trò cho cá nhân của năm ấy – 1000Status

Ta thường cho rằng mình còn nhiều thời gian, cho đến khi thời gian trôi đi, tuổi trẻ dần rẽ sang con dốc ngược, ta chợt giật mình, liệu mình có còn tuổi trẻ đó không? một tình yêu đủ dài để cùng nhau già đi? Đúng vậy, tình yêu tuổi trẻ, đầy yêu thương, đầy đau thương, nhưng tình yêu ấy cũng mong manh lắm.

Ờ thì tuổi trẻ thì yêu, hình như sống chết vì yêu là lẽ đương nhiên, nhưng tình yêu cũng có giới hạn, dù sao cũng chia đôi. Nhưng ít người trong chúng ta có can đảm để yêu, để được thích và chịu thiệt thòi vì tình yêu. Đó là những lúc ta cùng nhau kể câu chuyện tuổi trẻ hoài không chán, hay tuổi trẻ có ích kỷ hay không, chính vì cái tôi quá cao mà ta đánh mất người ấy.

Người ta thường nói tình yêu của tuổi trẻ là thứ tuổi trẻ đầy quyến rũ nhưng lại đau đớn. Vì còn trẻ nên chúng ta thường ngây thơ cho rằng tình yêu là thứ xa vời mà chẳng màng đến thích là cảm giác bình yên khi ở bên nhau. Tuổi thanh xuân là kỉ niệm đẹp, màu óng ánh cũng là sự nuối tiếc không bao giờ có thể quay lại.

Ừ, vì chúng ta còn trẻ nên tình yêu đó cũng là thứ để nhớ nụ cười với những yêu thương như thế.

Tình yêu tuổi trẻ, xen lẫn chút sâu sắc và cũng không ít khờ dại, khờ dại, chỉ vì một chút chuyện nhỏ nhặt mà đánh mất nhau, để rồi giờ đây, có lẽ đủ trưởng thành để hiểu ra đó là điều hối tiếc lớn nhất của đời người .

Tôi chỉ là một trong những người bạn của bạn. Lòng ghen tị? Là tôi đơn phương thích cậu thì tôi có quyền gì mà trách cậu chứ??? Chính xác! Tôi ghen tị. Tôi ghen tị với cô ấy, bởi vì cô ấy đã chiếm được trái tim của bạn, bởi vì cô ấy tốt hơn tôi rất nhiều.

Tuy không hẹn hò, không có cái bắt tay như các mối tình khác nhưng nó rất đáng trân trọng. Đó là tình yêu đơn phương. Hãy sống hạnh phúc nhé chàng trai em từng thích!

Tôi bắt đầu thực sự cảm thấy kiệt quệ. Mệt mỏi vì thích thầm em, chán ghen tuông, buồn bã, chẳng ra gì. Đôi khi anh thực sự cần phải nói rằng anh thích em, nhưng sau đó anh sợ rằng khi anh nói ra, anh sẽ mất em mãi mãi.

Tôi bắt đầu thầm thích bạn. Lặng nhìn anh từ xa. Lặng lẽ tìm kiếm anh trong đám đông. Âm thầm quan tâm bạn. Im lặng sẵn sàng để các bạn có thể về chung một nhà, nhưng các bạn các bạn đi trước, tôi và các bạn đi sau, xem như không liên quan gì đến ai.

Vì thích bạn nên tôi không thể nói chuyện với bạn một cách tự nhiên được nữa. Không còn những ngày trêu chọc anh, không còn trao đổi thẻ bài với anh nhiều như trước. Vì mỗi lần nhìn thấy em, trái tim anh không thể ngừng đập. Có lẽ vì thế mà anh và em ít nói chuyện.

Tôi đạp xe một mình đi khắp con đường vắng nhìn những hạt sương rơi nhè nhẹ. Chúng lung linh con phố vô vị dưới chân. 1 giọt… 2 giọt… bao nhiêu giọt nước dịu dàng làm đầu óc tôi minh mẫn. Tôi thích và tận hưởng những cảm giác hữu hình như vậy. Nhưng khá khó chịu với các vấn đề nổi. Chẳng hạn như ngoại hình của bạn, của tôi trên cuộc đời này.

Chúng tôi từng yêu cùng một người. Chúng ta đã từng cùng theo đuổi một người, đã từng cùng hướng về chàng trai ấy. Thật hài hước, nực cười. Nhưng bất kể bạn lật lại bao nhiêu lần, bạn có khả năng chọn trong bao lâu, câu trả lời chắc chắn sẽ giống nhau…

<3 Chúng tôi gặp nhau mỗi ngày ở trường. Chúng tôi cười nói, trò chuyện với nhau….như cộng sự. Sau những nụ cười ấy, tôi ngàn lần hét lên trong lòng: Anh thích em!

Ai cũng nói, cách duy nhất và tốt nhất để thoát khỏi tình yêu đơn phương là: tỏ tình! Nhưng tôi đã không làm điều đó. Tại sao? Vì tôi biết tôi không phải mẫu người của bạn.

À, bạn không biết nên không cố ý. Rồi khi bạn nhờ tôi giới thiệu để bạn có thể thổ lộ với người khác, tôi vừa mừng vừa tủi. Tôi rất vui vì tôi là một người đáng tin cậy để mở lòng, nhưng bạn sẽ làm gì với trái tim và tình yêu đơn phương ngu ngốc của mình?

Bạn là một kỉ niệm, một bài học rất hay đối với tôi. Tôi tự nhủ rằng, sau này nếu thích ai nữa, tôi nhất định sẽ cụ thể. Vì bày tỏ đúng mực là lối thoát duy nhất cho tình yêu đơn phương, còn yêu đơn phương thì khó chịu, phải “diệt trừ” ngay.


<3 nhé, ngọn lửa ngày xưa thơ ngây, tuổi học trò trong sáng của tôi. sẽ luôn nhớ đến bạn

Tuổi 19 – thật ra tôi cũng có một mối tình đơn phương như thế, vui buồn đủ cả. Và có lẽ ai trong chúng ta cũng đã từng có một thời như vậy. Một hồi ức tuyệt đẹp khắc sâu trên hành trình cuộc sống bận rộn. Dù kết quả ra sao, khi nhìn lại, chúng ta vẫn mỉm cười và bước tiếp.

Mặc ngoài gió mưa, dẫu có muộn phiền lo toan, không ngừng trăn trở, nhưng chúng ta tin rằng một ngày bình minh vẫn tươi sáng và tươi đẹp. Hôm nay có thể là ngày mà niềm đau chưa qua, niềm vui chưa trọn vẹn nhưng về lâu về dài nụ cười vẫn ở lại để lưu lại bao kỉ niệm thanh xuân của chúng ta.

Kết luận: Khi lớn lên, mỗi người đều cảm nhận và trân trọng những khoảnh khắc ngọt ngào của tuổi trẻ trên ghế nhà trường. Cuộc vui nào cũng có lúc tàn, cuộc gặp gỡ nào rồi cũng sẽ đến một nửa, nhưng biết bao kỉ niệm sẽ còn đó mãi mãi. Cho dù chỉ là tình yêu đơn phương, cho dù có những lúc đau đến xé lòng, nhưng suy cho cùng đó cũng là giá trị của sự trưởng thành sau này.