Tháng tư những cơn mưa vội vã cũng đủ làm lòng ai chùng xuống, bất giác thở dài nhớ về những điều đã cũ. Tháng Tư, với vô vàn buổi chiều, mải mê với bầu trời trong xanh. Tháng Tư, cho những yêu thương sẵn sàng trong một chiều lộng gió, trong vòng quay của những ngày lạ.
Tháng tư, tiếng ai đó cười rạng rỡ dưới ánh nắng ban ngày nhè nhẹ luồn qua kẽ lá. Tháng tư gọi yêu thương từ sâu thẳm trái tim…và tháng tư chậm rãi đón nhận những vấn đề mới thật đơn giản.
Ngày nghỉ nên đường phố như vắng lặng hơn, con đường rộng rãi điểm xuyết vô số âm thanh rực rỡ của quà cáp bị át đi bởi tiếng mưa rơi tí tách rồi vang vọng trong con hẻm. hòa bình. Mưa đã tạnh sau một trận mưa xối xả, mặt đất rộng lớn dường như đã thỏa cơn khát nên bầu trời trở nên trong xanh hơn, như vừa khoác lên mình một bộ áo mới.
Tháng tư này nỗi nhớ vẫn miên man như ngày xưa. Đâu đó, khi không kiềm chế được cảm xúc, tôi mở e-mail, gửi cho bạn nỗi nhớ Hà Nội. Anh ấy bảo tôi đừng để ý nhiều. Nhưng yêu thương được bao nhiêu, nhớ thương được bao nhiêu? Anh yêu Hà Nội, yêu tháng tư, yêu mùa hoa loa kèn bởi anh yêu em.
Một cô bé chừng 15 tuổi, mái tóc ướt mưa trong chiếc áo mưa giấy mỏng tang. Bên cạnh là một chiếc thúng hơi lớn được lót bằng tấm sư tử một cách phù phiếm, khuôn mặt cô ấy pha chút hoang mang và sợ hãi khiến đôi mắt to của cô ấy như sâu hơn trong cái nhìn của tôi.
Đêm, nghe tiếng mưa rả rích suốt con đường mới thấy thực sự hơi se lạnh của một buổi sáng đầy gió. Cũng lạ, cơn bão đêm qua hình như lại đem cái se se lạnh về trong nỗi nhớ. Chắc ở đây cũng lạnh, nhớ những ngày gió qua phố về đây, thổi hơi lành lạnh cho một ngày tháng tư lo âu, cho một mùa nhiều nhu cầu.
Cơn mưa bất chợt của tháng tư đã mang đến cho tôi những suy nghĩ mới, thiết thực hơn trong cách nhìn cuộc đời, cho tôi thêm đạo ở người, tôi hiểu rằng đằng sau những gương mặt đanh đá và chua chát của những cô bán hàng ven đường, vẫn có những tấm lòng nhân hậu…một điều không thể thiếu của người Việt, không nhất thiết phải bị cuộc sống quá mức đánh mất. can thiệp vào cuộc sống hàng ngày mà chỉ đơn giản là ẩn đằng sau nó.
Mưa mang đến cho tôi một điều gì đó thanh thản hơn, như nó vừa xua tan đi lớp sương mù lãng mạn duy nhất xung quanh tôi, cơn mưa trở nên ý nghĩa hơn vào một ngày tháng Tư.
Mưa tháng tư, mưa tình ta, xa chưa bao giờ trễ hẹn. Mưa và thời gian, tình yêu và khoảng cách, nỗi nhớ và sự cô đơn, tôi thậm chí đã nếm trải hương vị của tình yêu xa cách.
<3 hình xăm xa.
Cô gái tuổi đôi mươi tuyệt vời hơn bạn nghĩ! Chỉ có điều, tôi vẫn yêu mưa và chờ đợi vòng tay đã từng nắm lấy tay mình, nhớ cảm giác bàn tay ấy siết chặt tay tôi để tìm một chỗ trốn, rồi gục đầu vào nhau khúc khích.
Em kéo tấm rèm hồng che khuất tầm mắt, mưa tuôn rơi nỗi nhớ em, nỗi nhớ như một phép màu lúc nào cũng tiếp sức cho nhiệt huyết của em. Mắt háo hức nhìn vào khoảng không vô hình bao la, chờ đợi cái lỗ đó, chợt một bóng người nhoẻn miệng cười, đưa tay chạm vào những hạt mưa rơi từ mái hiên, gọi tôi “Xuống đây tắm mưa với anh đi”. .
Tôi hạnh phúc ra mở cổng, nắm lấy tình yêu trong bàn tay nhỏ bé, những hạt mưa lọt qua kẽ tay dù cố nắm chặt. Tôi lặp đi lặp lại động tác đó hàng chục lần, nhưng chưa lần nào tôi cầm một giọt mưa trên tay. Tôi bụm miệng hối hận, tạnh mưa rồi!
Vậy Hai mùa mưa anh không gặp em, gặp lại bờ vai yêu dấu bao kỷ niệm quen thuộc. Làm sao những cuộc gọi điện thoại, những email, những cuộc trò chuyện trên facebook đủ ngọt ngào cho những yêu xa?
Em sẵn sàng cho cơn mưa trút bao kỷ niệm dọc con đường ta đã đi, em sẽ đi trong mưa gom một chút khắp nơi, một chút cũng đủ cho ấm nỗi nhớ ẩm vóc dáng. Tôi sẽ nhanh chóng hong khô ngọn lửa ký ức, rồi tôi sẽ cất đi những hồi ức, mỉm cười sau khi lên giảng đường,…
Mưa tháng tư, mưa tình ta, xa chưa bao giờ trễ hẹn. Mưa và thời gian, tình yêu và khoảng cách, nỗi nhớ và sự cô đơn, tôi thực sự đã nếm trải hương vị của tình yêu xa. Yêu xa cũng giống như mưa nhỉ? Đôi khi nó chập chờn, đôi khi nó lao tới, nó hối thúc, nói chung nó lao theo rồi dừng lại ngay sau mặt trời.
Kết luận: Cuối 12 tháng này mình sẽ về. Tôi bước chân ra khỏi cổng trường đại học với bao dự định bắt đầu. Và ta sẽ cùng nhau đắm mình trong mưa thêm một lần nữa, cùng nhau gạt chút thời gian sang một bên, gần hơn những yêu thương tạm ướt mưa cô đơn,…