Có người nói, dạy nghề giống như chèo con đò đưa khách sang sông. Và ngược lại, mỗi thầy cô là một kiểu người lái đò cần mẫn đưa biết bao thế hệ học sinh cập bến tương lai.
Thầy cô – những người lái đò đã có những đóng góp cao đẹp đưa sinh viên đại học đến bến bờ dữ dội và dặn dò chúng em biết ơn, yêu nghề.
Bên cạnh cha mẹ, thầy cô là những người truyền dữ liệu cho ta, dạy ta những điều hay lẽ phải, yêu thương ta như chính con đẻ của mình.
Thầy cô là những người lái đò thầm lặng đưa chúng em đến bến bờ tri thức, là những họa sĩ vẽ nên tương lai tươi đẹp cho chúng em.
Chiều dần buông mây lững lờ trôi. Những người lái đò bên kia sông vẫn miệt mài chở những chuyến khách cuối cùng qua sông.
Bây giờ tóc thầy đã bạc vì phấn bùn, đôi mắt thâm quầng vì những đêm mất ngủ, như người lái đò chở khách qua sông, công nghệ nối tiếp thế hệ, mang chúng tôi – những công nghệ trẻ người cập bến tương lai, đi đến những chân trời rộng mở, mở ra cho ta bao hoài bão, ước mơ.
Cuộc đời của người thầy đã đưa biết bao người qua dòng sông tri thức. Dòng sông vẫn trôi êm đềm… Tóc ông bạc phơ, mắt ông nheo lại nhưng ông vẫn luôn đều đặn và hết lòng vì điều đó. hệ thống thanh niên.
Thầy cô, những người lái đò tận tụy chở biết bao học trò cập bến tri thức, học thuật là những người đã chắp cánh tương lai cho biết bao thế hệ học trò chúng em!p>
Chuyện của quá khứ nhưng không phải đến bây giờ. Tôi nhận thấy, các học giả – người lái đò vĩ đại. Tôi đến với cuộc đời từ sự hy sinh thầm lặng ấy, trên con thuyền nặng trĩu ân tình.
Năm tháng trôi qua, trên dòng đời tất bật ấy, những mái trường vẫn âm thầm đưa từng con đò sang sông, nâng bước bao thế hệ học trò nên người.
Thầy dạy trẻ từng chữ một, dạy đạo làm người. Như một người lái đò tận tụy cả ngày lẫn đêm, các giảng viên đưa nhiều thế hệ học giả vượt qua dòng sông dữ liệu để đến bến bờ tương lai mơ ước của họ.
Thời gian chầm chậm trôi, ít người về sau những con thuyền lặng lẽ suốt dòng sông. Tuy nhiên, các học giả vẫn kiên trì và sẵn sàng kiên nhẫn cho những vị khách tiếp theo.
Trên bục giảng thầy là đội trưởng. Lái tàu là giai cấp thân yêu. Các thủy thủ của chúng tôi cũng có mặt vào đầu giờ chiều. Siêng năng đi vào biển khoa học.
Năm tháng trôi đi, người lái đò vẫn âm thầm lái những con thuyền dữ cập bến, quên đi những nhọc nhằn và mỉm cười nhìn đàn con bay về bến dài. lai…
Đối với những người lái đò, sinh viên đại học là niềm vui và nguồn cảm hứng của cuộc sống. Làm giáo viên là xây dựng tương lai từ bây giờ, để mang lại tình yêu và niềm vui cho những đứa trẻ, cho những người khao khát thông tin.
Thầy cô chính là nguồn cảm hứng, là thông tin, soi đường cho chúng em dũng cảm vươn tới ước mơ, khát vọng lớn lao.
Thầy cô – những người lái đò tận tụy, cần mẫn trên dòng sông ấy hàng ngày miệt mài với nét mực nghiêng, với từng trang web sạch đẹp; dù sao cũng âm thầm truyền tải thông tin để thúc đẩy chúng ta.
“Con thuyền độc mộc đầu sương mù. Theo ta muôn nơi trăm ngày. Đoạn sông ấy vẫn còn ngay đây, tôi sẽ tiến hành đưa trọn bộ thuyền sang sông”.
Kết thúc: Chuyện con thuyền dãi nắng dầm mưa. Lặng lẽ chở từng dòng người xuôi ngược. Khách sang sông tiếp tục hành trình phía trước. Có ai nhớ những hình ảnh thuyền? Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, con xin gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến các cô, các cô giáo. Kính chúc các thầy cô luôn vững tay chèo đưa bao thế hệ học trò sang sông.