Tháng 8 tràn ngập sự chín muồi của một ngày hè nhưng cũng phảng phất chút non trẻ của mùa thu. Tiết trời chuyển mùa nhẹ nhàng không đủ để mùa thu chín trên màu lá, chỉ dám thu hương sen thơm để tận hưởng một chiều Hồ Tây lộng gió vào thu đêm nay.
Hếthè hạ là bắt đầu một mùa thu đầy lá vàng rơi khiến lòng người chợt xao xuyến một cách lạ thường. Không còn cái nóng bức, ngột ngạt của mùa hè, nghe đâu đây một chút se lạnh. Vô tình nhìn chiếc lá khẽ rơi, đung đưa vài hồi trong gió rồi khẽ chạm đất, giật mình rằng mùa thu chưa bao giờ đến.
Tháng 8 Thu lặng lẽ về kéo theo những cơn mưa dai dẳng của cảm xúc, xoa dịu những ngày hè bỏng rát. Đâu đó cơn gió trái mùa xen lẫn tiếng mưa nghe như lạc giữa lòng người lữ khách. Lạc lối, mang theo một nửa và đủ buồn cho một đêm lộng gió.
Mùa thu đến mang theo một điều gì đó rất yên bình, tĩnh lặng hiếm có, giống như mặt nước hồ thu không gợn sóng. Là khoảng thời gian ngắn ngủi để chúng ta dừng lại một chút, chậm lại một chút để nhìn cuộc đời và bắt đầu thử thách hay chỉ để nhớ rằng một mùa đông gió lạnh đang về.
Tháng 8 trời vẫn mưa như trút nước, như nỗi nhớ nhung da diết. Những cơn mưa tháng 8 không vội vã, chỉ chậm rãi, lặng lẽ mà dai dẳng như gửi vào trong em nỗi nhớ thương của những ngày đã xa, đã sẵn sàng rồi lại chia tay.
Mùa thu là mùa của những cơn gió mát lành mỗi sớm mai, mùa của bầu trời cao trong xanh không gợn mây, mùa của những góc phố tháng 8 ngào ngạt hương hoa. sữa. Không biết từ bao giờ, mùa thu khơi dậy những cảm hứng thi ca, là những bản tình ca nhẹ nhàng, êm đềm, đều đặn đưa con người ta vào giấc ngủ êm đềm, không nghĩ ngợi, ưu tư giữa cuộc sống xô bồ.
Tháng 8, những tia nắng nhẹ của ban ngày, len lỏi qua những đám mây trắng bồng bềnh trong gió. Chút nắng hè gửi lại cho thu giờ đã thôi cháy, đâu đó hơi se lạnh của mùa đông sắp đến trong cơn mưa nặng hạt.
Bình yên và buồn chán, hai điều này hoàn toàn khác nhau tuy nhiên được ngăn cách bởi một ranh giới mong manh. Những người quá nhạy cảm với cuộc sống thường không hiểu được ranh giới đó mà sau đó, sâu thẳm trong lòng họ cho rằng: mùa thu có thể sẽ rất buồn.
Gió ban thổi màu hoài niệm vô tư theo làn tóc rối, lòng nôn nao tìm về ngày xưa. Tháng 8, mùa của những mảng màu lá vàng rơi, mùa của cốm xanh tỏa hương thơm trong lá sen thôn quê.
Mùa thu mang đến những cơn mưa bất chợt, những cơn mưa đến rồi đi bất chợt, mang theo đất trời và lòng người bao cảm xúc, xao xuyến đến lạ. mưa là điều hiển nhiên.
Đâu đó có ai đó chầm chậm dừng xe, nhẹ nhàng gạt vài giọt lá vàng rơi trên vai. Ngước nhìn tia nắng xuyên qua kẽ lá, khẽ mỉm cười: mùa thu- rồi lại hòa mình vào dòng người ngược xuôi.
Sống chậmi nhẹ nhàng giữa dòng đời bộn bề lo toan, chỉ cần một chút se lạnh của gió, một chiếc lá vàng rơi cũng khiến lòng ta thật bồi hồi. Hãy tìm cho mình một niềm vui trong tâm hồn để tiếp tục sống lại với biết bao điều kỳ diệu đang chờ đợi phía trước.
Kết thúc: Ai đó khẽ nhắc rằng gió mùa đang chạm cửa, chạm ngõ sang mùa, cây bàng sắp gầy, Hà Nội lại có những đêm se lạnh đong đưa bên khung cửa. cửa sổ, khẽ hỏi lá sắp vàng chưa?