Những câu chuyện hay về bông bồ công anh mỏng manh bay theo gió để lại nỗi thất vọng tràn trề – 1000Status

Con gái! Đừng mong manh như bồ công anh trước gió. Hãy là cây xương rồng vững chãi trước giông bão

Đầu ngày nắng, có lẽ còn nhiều nỗi buồn hơn gió 

Giá như chúng có thể được tung lên bầu trời như những cánh bồ công anh… bay thật xa…

Có một con đường màu trắng

Tràn đầy bồ công anh

Nắng như mật ong

Bám sát bầu trời xanh 

“Tôi chỉ là một nhánh bồ công anh nhỏ, một loài hoa dại mọc bên vệ đường, không thơm cũng không lấp lánh.

Nếu sự mệt mỏi của cuộc sống hàng ngày cứ kéo tôi theo… Tôi sẽ tự chặt mình thành đôi cánh nhỏ để tung bay theo gió…

Khi tìm được bình yên, anh sẽ lại đến với em.”

Tôi – một cánh bồ công anh, nhẹ nhàng, tầm thường – Tôi chưa bao giờ biết làm sao để hòa vào hơi thở của từng mét vuông đất ngay tại đây. Đôi khi tôi tự hỏi không biết có ai hiểu tôi thích anh ấy đến nhường nào không, và liệu anh ấy có từng yêu tôi, dù chỉ một phần… như thế không?

Những cánh hoa bồ công anh vẫn tung bay trong gió. Cô nhẹ nhàng nép vào vai anh thì thầm: “Anh là Gió của em. Và tôi là Bồ Công Anh sẽ luôn dõi theo bạn…”.

Gió không sinh ra để ngừng. Anh là con trai của Ao Du và Adventure. Một đồng cỏ yên bình không phải là nơi ở vĩnh cửu. Cơn gió ào ạt thổi ngang qua. Dandelion cố gắng tiếp tục, cố gắng để hiểu được Wind cùng với cơ thể mảnh mai của cô ấy, cô ấy duỗi ra. Nhưng không có kết quả. Gió đang thổi se se lạnh.

Anh – cánh bồ công anh bé nhỏ cô đơn… Anh yêu em như bông hoa yêu khu vườn của riêng mình. Từ một hạt giống nhỏ, tôi lớn lên trong sự an toàn của anh. Tôi không biết tại sao và khi nào tôi thích anh ấy rất nhiều. Hay vì như chính tôi đã nói, anh ấy luôn ở bên cạnh tôi, như một khu vườn đầy hoa…

Bồ công anh thật ngây thơ khi nhận ra mình đang yêu và đó là lúc bồ công anh ý thức được rằng tình yêu không chỉ dành cho mình. Gió có bầu trời của riêng nó, và bồ công anh chỉ đơn giản là may mắn được một lần chạm tay vào bầu trời ấy. Khi đó Bồ công anh có thể được yêu, biết yêu và thực sự cảm nhận được tình yêu. Cánh hoa nhẹ rơi giữa trời…

Dò dẫm từng bước, Gió có biết gót bồ công anh mang bao nhiêu vết thương? Gió đi đến đâu, Bồ Công Anh lặng lẽ nhận nuôi. Lặng nhìn gió cười, nỗi đau dường như tan biến và rồi bồ công anh cũng cười… 

Dậy đi em, bồ công anh bé nhỏ

Bay lên em, bay đến vô cùng

Đừng ngại, đừng ngại, em yêu..

Gió sẽ đón bạn bằng một tình yêu vĩ đại… 

Bồ công anh không lộng lẫy mà chân thành. Tôi biết điều đó. Tôi biết anh ấy luôn quan tâm đến tôi đơn thuần như một sân sau có nghĩa vụ bảo vệ những bông hoa trong đó. Tôi càng nhận ra, tôi và bạn không thuộc về nhau… 

Trước khi gặp cơn gió mạnh có thể mang lại hạnh phúc cho chúng ta, chúng ta nên gặp nhiều cơn gió nhẹ.

Vì vậy, đừng vì gặp quá nhiều cơn gió nhẹ mà cho rằng không có cơn gió nào đủ mạnh để thổi bay chúng ta.

Hãy tin rằng, luôn có một cơn gió sinh ra chỉ vì một bông bồ công anh.

Những bông bồ công anh bay theo gió

Nắng đã nhạt, bóng hoa đã phai

Rồi mai sau gió lạnh rời xa

Cánh hoa phai theo năm tháng vì ai.

Bồ công anh thuộc về gió, chỉ có gió mới có thể đưa bồ công anh đến nơi mà bồ công anh phải đi. Người ta thường nói gió có thể vô tình lắm nhưng với tôi gió là định mệnh. Sân sau có đẹp đến đâu, có bao nhiêu kỉ niệm với bồ công anh thì tất cả sẽ mãi là kỉ niệm… 

Vì tôi chỉ là bồ công anh...

Một bông hoa không sắc không hương! Một cô gái có vẻ ngoài nhạt nhòa không nổi bật! Tôi tự ti khi đứng cạnh người phụ nữ xinh đẹp như bông hồng đó. Tôi muốn tôi có thể là trung tâm của một đám đông như cô ấy. Không biết có phải mình sinh ra để làm cái bóng không?

Tôi vẫn thấy tình yêu như bông bồ công anh nhỏ

Tôi rất muốn chạm vào nó nhưng lại sợ nó bay mất…

Vì em chỉ là bồ công anh – Loài hoa khờ khạo chấp nhận lìa cành tung bay theo cơn gió lãng mạn. Hoa trao cả trái tim yêu thương, nhưng chỉ nhận lại những mảnh tim vụn vỡ! Đau khổ…và đánh mất tôn giáo trong tình yêu!

Hoa nào cũng có ngày tàn, tuy nhiên ngay từ đầu, mỗi bông hoa đều mang trong mình một sứ mệnh. Và sứ mệnh của Bồ Công Anh là mang đến cảm giác bình yên cho mọi người, giữa cuộc sống xô bồ này

Một ngày nọ, Cát nói với Gió: “Bạn là một ngọn Gió hoang dã, không bao giờ ở quá lâu với người mình yêu. Nếu có kiếp sau, em nguyện làm bồ công anh mãi mãi theo anh.”

Gió mỉm cười, bay đến một miền đất xa xôi và khi trở về, gieo những hạt giống lạ trên Cát. Biển ngày đêm tưới mát, nâng niu hạt giống ấy. Khi lớn lên, nó sẽ trở thành một bông bồ công anh quyến rũ.”

Vì tôi chỉ là bồ công anh...

Một loài hoa lặng lẽ trước gió, ẩn mình trong đám cỏ xanh, giống em – một cô gái sống nội tâm, thích lắng nghe, luôn lặng lẽ đứng ngoài cuộc vui, lặng lẽ nhìn bóng hình ai! Tôi không muốn phân loại cảm xúc của mình bằng lời nói. Đối với tôi, hành động nói lên tất cả! Tôi thầm nghĩ có lẽ sẽ không có nhiều người hiểu tôi đâu!

Tôi là Bồ công anh mong manh và ngây thơ

Nhưng tôi không muốn ai thương hại

Tôi sẽ đứng dậy sau khi vấp ngã

Và mỉm cười kiêu hãnh với kẻ hại mình

Kết luận: Một ngày nào đó, tôi biết cách trao đi tình yêu của mình, như bồ công anh rung rinh trong gió. Yêu một người đau, tim tan nát, nhưng rồi sẽ lành, em sẽ biết vươn lên, tìm một lồng ngực khác nơi trái tim em thực sự thuộc về, như bông bồ công anh biết tìm nơi thích hợp để gieo những bông hoa tiếp theo!