Những câu nói, lời dạy của Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại – 1000Status

“Cái gì cũ, xấu thì phải bỏ đi. Cái cũ không có hại cho sức khỏe, tuy nhiên cái khó chịu thì nên sửa đổi cho hợp túi tiền. Cái gì cũ mà tốt thì phải phát triển thêm. Phải làm cái gì đó mới và tốt”.

—–Chủ tịch Hồ Chí Minh—–

“Nhân dân ta đấu tranh chống Mỹ cứu nước, dù phải trải qua gian khổ, hy sinh nhiều, nhưng nhất định sẽ thắng lợi hoàn toàn.

Đó là điều chắc chắn.

Tôi định đến ngày đó, tôi sẽ đi khắp Bắc Nam để chúc mừng đồng bào, cán bộ, chiến sĩ anh hùng, hỏi thăm ông bà, cháu nhỏ và các cháu yêu quý. chúng tôi.

Tiếp theo, tôi sẽ thay mặt nhân dân ta đi đến và cảm ơn các nước anh em trong phe xã hội chủ nghĩa và các nước bạn bè trên thế giới đã hết lòng ủng hộ, giúp đỡ cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước của dân tộc. đất nước của các cá nhân chúng ta.”

Trích: Di chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh (1969)

“Vì nước chẳng nghĩ đến nhà

Năm mươi chín tuổi vẫn chưa già

Chờ kháng chiến thành công

Bạn sẽ tổ chức sinh nhật cho tôi.”

“Năm ngón tay cũng có ngón ngắn. Nhưng văn bản dài tập chung vào một bàn tay. Trong số hàng chục triệu người cũng có những người như thế này, tuy nhiên thế này hay thế khác đều là hậu duệ của tổ tiên chúng ta. Vì vậy, chúng ta nên hào phóng. Chúng ta nên nhớ rằng đã là con cháu Hồng lạc chỗ thì ai cũng có lòng yêu nước. Với những người lầm đường lạc lối, chúng ta phải dùng tình cảm của mình để thay đổi họ”

– Trích Hồ Chí Minh, Toàn tập, Tập 4, Sđd, tr.246.

“..Việt Nam có điều kiện tốt nhất để tận hưởng tự do và độc lập, và trên thực tế đã trở thành một quốc gia tự do và độc lập. Toàn thể dân tộc Việt Nam quyết đem tất cả tinh thần và sức lực, tính mạng và của cải để giữ vững quyền tự do, độc lập ấy..”

“..Chúng tôi muốn hòa bình, chúng tôi đã nhượng bộ. Nhưng ta càng nhượng bộ, thực dân Pháp càng lấn tới, cuối cùng chúng quyết cướp nước ta một lần nữa!

Không! Chúng ta thà hy sinh từng chút một, chứ nhất định không chịu mất nước, nhất quyết không chịu làm nô lệ…”

“Việt Nam là một, Cá nhân Việt Nam là một. Sông có thể cạn, núi có thể lở, nhưng thực tế đó không bao giờ thay đổi.”

“..Chiến tranh có thể kéo dài 5 năm, 10 năm, 20 năm hoặc lâu hơn. Hà Nội, Hải Phòng và một số thành phố, nhà máy có thể bị tàn phá, nhưng nhân dân Việt Nam quyết không sợ! Không có gì quý hơn độc lập tự do..”

– Trích “Lời kêu gọi chống Mỹ cứu nước” của Chủ tịch Hồ Chí Minh được Đài Tiếng nói Việt Nam phát lúc 6 giờ ngày 17-7-1966.

Năm 1954, khi bàn kế hoạch tác chiến cho chiến dịch Điện Biên Phủ, trước khi Đại tướng Võ Nguyên Giáp lên đường, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã hỏi: “Các chú đã đi đến đâu rồi. Việc chỉ huy chiến trường có trở ngại gì?”, Đại tướng trả lời: “Thưa Bác! Trở ngại duy nhất là ở xa, khi có vấn đề cần thiết, phiền phức thì phải xin ý kiến ​​chỉ đạo của Bác Hồ và Bộ Chính trị.” Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nói: “Cơ bản thì tại ngoại, giao cho anh toàn quyền giải quyết sau. Lúc chia tay, Chủ tịch căn dặn: “Trận này rất quan trọng, phải đánh cho thắng, đánh cho thắng. Không nhất định các anh không phấn đấu.” Đứng đầu, Việt Nam làm nên chiến thắng Điện Biên Phủ lừng lẫy năm châu, chấn động thế giới (07/05/1954).

“..Cũng như sông, có nguồn thì mới có nước, không có nguồn thì sông cạn. Cây phải có gốc, không có gốc thì cây khô héo. Người cách mạng phải có đạo đức, không có đạo đức thì dù có tài giỏi mấy cũng không lãnh đạo được nhân dân…”

– Trích “Sửa đổi lối làm việc”, T. 5, tr. 252-253, Hồ Chí Minh, tháng 10 năm 1947.

“..Cần có Kiêm, phải đi chung, như hai chân của con người.

Không cần Kiêm, “làm chừng nào còn có thể”. Giống như một cái thùng không có đáy; Nước đổ vào nhiều bao nhiêu, nước chảy ra bấy nhiêu, không trở lại được.”

“..Tôi hoàn toàn không muốn giàu có và nổi tiếng. Bây giờ tôi phải đảm đương chức vụ Chủ tịch nước vì được đồng bào giao phó, tôi thực sự phải nỗ lực để làm, giống như một người lính vâng lệnh quốc gia ra trận. Khi đồng bào thả tôi ra, tôi sẽ vui lòng ra đi. Tôi chỉ có một nguyện vọng, nguyện vọng cuối cùng, là làm cho nước ta được hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào đều có cơm ăn, đồng bào đều được học hành. Còn tôi cất căn nhà nhỏ, nơi có non xanh nước biếc để câu cá, trồng hoa, sớm chiều bầu bạn với cụ già hái củi, trẻ nhỏ chăn trâu, không màng danh lợi. . .”

“Cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước của nhân dân ta tuy gian khổ, hy sinh nhiều nhưng nhất định sẽ giành được thắng lợi hoàn toàn.

Đó là điều chắc chắn.

Tôi định đến ngày hôm đó, tôi sẽ đi khắp Bắc chí Nam, chúc mừng đồng bào, cán bộ, chiến sĩ anh hùng, hỏi thăm các cụ già, cháu nhỏ. của chúng ta…”

“..Người Kinh hay Thổ, Mường hay Mán, GiaRai hay Ê Đê, Xê Đăng hay Ba Na và các dân tộc thiểu số khác nhau, đều là con cháu Việt Nam, tất cả trong số họ là anh em ruột. Chúng ta sống chết cùng nhau, vui vẻ và trải qua cùng nhau, giúp đỡ nhau lúc đói khát… Chúng ta phải yêu thương nhau, tôn trọng nhau, giúp đỡ nhau vì hạnh phúc chung của chúng ta và con cháu chúng ta. Sông có thể cạn, núi có thể lở, nhưng tình đoàn kết của chúng ta không bao giờ suy giảm. Chúng ta quyết liên kết lực lượng để giữ vững quyền tự do, độc lập của chúng ta..”

– Trích thư Chủ tịch Hồ Chí Minh gửi Đại hội đại biểu các dân tộc thiểu số Nam Bộ tổ chức tại Pleiku ngày 19-4-1946.

Chúng ta phải nhớ rằng: Ai cũng có mặt tốt và mặt xấu, chúng ta phải phát huy mặt tốt của họ và giúp họ sửa chữa mặt xấu. Suy nghĩ hạn hẹp, hành động mỏng manh, nhiều kẻ thù và ít bạn bè. Những người có đầu óc hẹp hòi có thể ít được giúp đỡ hơn nhiều. Một tập thể mảnh khảnh không thể phát triển

“Từ “người” có nghĩa hẹp là gia đình, anh em, họ hàng, bạn bè. Nghĩa rộng ra là đồng bào trong cả nước. Nói rộng hơn là loài người. Trừ những người Việt Nam đề cao dân tộc, trừ bọn thực dân phát xít là những tên ác quỷ mà chúng ta phải kiên quyết đánh bại, còn những kẻ khác chúng ta phải yêu thương, kính trọng và giúp đỡ chúng” 

 “Chúng ta cần phải học, phải cố gắng học thật nhiều. Nếu không chăm chỉ học thì không tiến bộ được. Không tiến bộ là thụt lùi. Xã hội càng phát triển, công việc càng nhiều, máy móc càng tinh vi. Không học thì lạc hậu, mà lạc hậu thì đào thải, tự đào thải mình…” 

Kết luận:   Quê hương của Chủ tịch Hồ Chí Minh ở Làng Sen, Nam Đàn, Nghệ An, Việt Nam. Mong muốn của Người là đưa dân tộc Việt Nam sánh vai với các cường quốc năm châu. Bác mất khi tâm nguyện chưa thành, dân tộc chưa được giải phóng. Ngày nay, chúng ta đang sống trong một quốc gia thống nhất. Hãy chung tay góp sức xây dựng quê hương giàu mạnh, đáp ứng nhu cầu của nhân dân. Các bạn.