Những điều chào đón tháng 4, mùa hoa loa kèn, mùa của nỗi nhớ vương vấn – 1000Status

Hoa loa kèn Hà Nội dịu hương

Đường phố trắng xóa

Tôi nhớ mùa hoa đến nay

Có người tặng tôi một bó hoa.

Từ đó, tháng tư, mùa này qua mùa khác

Tiếng kèn ngọt ngào bên sông

Người đi xa, hoa thức đêm

Người về, nâng niu nét xưa..

Chiều nay mát em với hoa

Sắc trắng trang nhã, dịu dàng

Hoa đợi người phương xa trở về

Dặm dài..kỷ niệm có phôi pha..

Hãy về đi, Hà Nội đang đợi

Tháng tư trong xanh với hơi nóng

Tuy nhiên, loa kèn đã nở hoa

Ánh đèn ai còn thao thức bên tiếng nhạc.. 

Tháng Tư lại về trong sự hòa quyện ngọt ngào của nắng, của gió và những chiếc xe chở đầy hoa loa kèn trắng. Dường như nắng còn muốn mang theo những sợi mưa xuân cuối cùng. Cơn gió heo may thổi bay những cánh bông sữa li ti phủ đầy đường và những bông lúa trắng xóa thêm dập tắt bếp lửa.

Tháng Tư đưa tôi về với những hoài niệm, hoài niệm của ngày xưa. Khi tôi còn đang xúc động trong buổi sớm hè nắng gió hiu hiu, tôi nhìn chiếc xe đạp với bó hoa loa kèn vừa trao tay. Đột nhiên điện thoại di động reo lên rồi tắt. Tôi chưa hết bàng hoàng thì tin nhắn lại hiện lên: “Đã lâu không gặp. Em khỏe không? Hôm nay là Cá tháng Tư phải không?” Chỉ vậy thôi cũng khiến tôi dậy lên với bao cảm xúc.. 

Những cơn mưa bất chợt đổ xuống phố, sấm sét ầm ầm báo hiệu một mùa mới sắp về. Có phải mùa hè đã chạm vào từng ngõ ngách, len lỏi vào dòng người tất bật ngược xuôi? Mùa mới đã đến, mang theo những cảm xúc nguyên vẹn chưa bị vẩn đục. Và tháng tư về, gói bao nỗi nhớ thương trong sắc trắng tinh khôi của loài hoa loa kèn… 

Hôm ấy, những ngày tháng tư nắng và mưa... Buổi sáng của ngày học đầu tiên sau khi chúng tôi chia tay mái trường để mọi người bước vào giảng đường đại học. học hỏi. Tên điện thoại đầu tiên đã đủ do dự để hỏi nhau một câu hỏi sau đó là một tin nhắn văn bản chỉ nói “Tôi thực sự nhớ bạn!” rồi mọi thứ chìm vào im lặng… 

Sáng sớm, vội vã ra đường để quá giang những cá nhân chạy vội, có ai quên những chiếc xe đạp chất đầy hoa loa kèn còn ướt sương. Tháng tư về, vạn vật dường như nhộn nhịp và hối hả hơn, phải chăng mùa hè đã về? Những tia nắng đầu tiên nhẹ nhàng len lỏi qua vô số tán lá, rồi chợt đến những nụ hoa còn chưa hé nở ven đường.

Và lại một mùa hoa loa kèn nở. Hôm đó, chiều thứ sáu, ngày Cá tháng Tư, trên chuyến xe bus trải nghiệm nơi ở, tôi mải miết dạo phố. Những bông loa kèn trắng đầu mùa trên những chuyến xe điện ngang qua làm lòng tôi mát rượi.

Hoa loa kèn như một thiếu nữ tuổi đôi mươi e lệ ẩn mình sau tán lá. Nụ hoa cúi xuống mặt đường bẽn lẽn, ngơ ngác cố nhìn dòng người qua lại. Một cảm giác buồn nôn khi giữa một đoạn đường đông đúc, bất chợt nhìn thấy những nhà phân phối bên đường nhuốm màu trắng của hoa loa kèn. Dường như người bán hoa mang những vấn đề tươi mới nhất trên mỗi con phố Hà Nội.

Ngoài kia, tháng Tư đã về, nắng vẫn chói chang, hoa loa kèn vẫn nở trắng muốt. Cuộc sống vẫn bình yên như thế!”. Chợt lòng tôi thấy nhẹ nhàng, ấm áp biết bao. Cuộc sống giống như một bức tranh đầy màu sắc Tôi tin rằng chúng ta đã cùng nhau tạo nên những món đồ đáng yêu nhất để giành cho nhau những khoảnh khắc đẹp nhất.

Cảm ơn tháng Tư, cảm ơn những mùa nắng mới, những cơn mưa và những con đường ta đã đi. Cảm ơn em đã đến bên anh để anh biết rằng anh cũng đã từng yêu và được yêu như thế. Chúng tôi gặp nhau, yêu nhau và dù không đến được với nhau cũng là do những lời nhân duyên mà cuộc đời trao cho. Và tôi cho rằng nếu là duyên thì tôi và bạn đã không bỏ lỡ những bông hoa loa kèn đẹp nhất.


<3 .

Những câu chuyện buông bỏ tình cảm – Chia tay em mệt lắm

Tháng 4 về với nắng vàng, thoảng những cơn mưa ràot, tôi ngơ ngác nhìn cánh hoa rơi. Những bông hoa xoan trắng, vành tim tím vô tư nở, vô tư buông mình lặng lẽ bên vệ đường. Có hối hận gì về màu hoa không?

Tháng tư đến rồi, trời về đêm.

Những đợt gió mùa này dường như đang trở nên lạnh hơn.

Tay mềm mà đường đời gập ghềnh.

Thiếu cá nhân nên cứ cọ xát.

Mùa hoa tháng 4 đã về trên phố… con tim rộn ràng hơn bao giờ hết, niềm hạnh phúc khi có hoa cô dâu, hoa sinh nhật tháng 4, gói bó hoa tặng người thương… hương hoa loa kèn trắng tinh khiết.

Kết thúc: Bóng hoa, không kiêu, không tốt nhưng khiến lòng người xao xuyến nhớ về một điều đã xa. Phải chăng sắc trắng tinh khôi ấy len lỏi sâu trong từng nhịp tim thức giấc của một vài mùa hoa giữa lòng thủ đô.