Tuổi 23 chông chênh giữa bộn bề cuộc sống, tuổi 23 với những suy nghĩ có thể không còn bốc đồng nhưng cũng không hẳn chín chắn như tuổi 25. Tuổi 23 là thường vui vẻ và hay quên. tôi là ai. Tuổi 23 với những bỡ ngỡ khi mới bắt đầu đi làm, tuổi 23 với tình yêu mãnh liệt và cuồng nhiệt…
23 không còn trẻ nữa. 23 tuổi nói lời tạm biệt với những trang giấy trắng và giảng đường đại học, bước vào một thế giới rộng lớn hơn xô bồ với xã hội, mới thấy cuộc sống này không hề đơn giản và dễ dàng.
Những đứa trẻ ở tuổi 22 luôn mong đến tuổi 23 để tìm cách thoát khỏi vòng tay cha mẹ, được tự do tung hoành ngoài xã hội mà không sợ hãi. quản thúc tại gia. hoặc la ó. Nhưng khi tôi 23 tuổi, tôi nhận ra rằng cuộc sống này đầy rẫy những nguy hiểm và mâu thuẫn.
Đi làm không còn tự do thoải mái như thời đi học. 22 tuổi, tôi chỉ đơn giản là một nửa của gia đình nhỏ, luôn nằm trong vòng tay che chở của cha, mẹ, ông, bà. Giờ đây, bản thân 23 tuổi đã là một nửa của xã hội, là một phần của tập thể xuất sắc. 23 tuổi, bạn phải biết mẹo để tự bảo vệ mình, có thể sẽ căng thẳng hơn, sẽ khó khăn hơn, sẽ mệt mỏi hơn rất nhiều….
Tuổi 23, đôi khi tôi thích ngồi nghĩ vẩn vơ về tương lai, đôi khi tôi thích ngồi hồi tưởng về quá khứ. Nhiều lần tôi tự hỏi: 23 năm qua mình đã làm được những gì?
23 tuổi, muốn có một công việc ổn định, cần một cuộc sống tự do, còn hơn chạy theo một người không thuộc về mình, tính lại chuyện ngày xưa rồi ngậm miệng làm ngơ. bây giờ mù quáng không biết gì.
23 tuổi, sau khi đi làm về mệt mỏi, mong muốn lớn nhất là được ăn một bữa thật ngon, sau đó về nhà tắm nước nóng và nằm một giấc, ít nhất là xem một bộ phim. hoặc học một cuốn sách điện tử tường thuật. Còn về tình yêu, tôi quá buồn ngủ để xem xét nó.
23 tuổi, bắt đầu cân nhắc việc từ bỏ những vấn đề mà tôi rất cố chấp. Tại sao? Không chỉ vì bị bạn bè xúc phạm vì quá ngu ngốc, mà vì tôi nghĩ mình không cần phải tủi thân như vậy. Rốt cuộc, không ai có thể theo đuổi một tình yêu không có bắt đầu và không có kết thúc.
23 tuổi, tôi bấp bênh trên những con đường tôi đi, không biết đi đâu, biết làm gì… về tất cả những vấn đề gặp phải: Sau khi tốt nghiệp đại học , phải làm sao ? Làm thế nào để bắt đầu? Có dễ dàng không?… Con đường nào cho tôi chọn giữa cuộc đời ngu ngơ.
À, tuổi 23, cái tuổi giao thoa giữa tuổi thơ và sự trưởng thành, tạo nên những mâu thuẫn rõ rệt trong tính cách và cuộc chiến khốc liệt giữa mơ và thực. Có những lúc tôi thực sự cảm thấy cảm xúc của mình lẫn lộn và những người khác bối rối khi nghĩ về tôi. Độ tuổi mà tôi nghĩ là hơi trẻ và khiến tôi hơi sốc nhưng vẫn cư xử như thể mình đã trưởng thành
Tôi không còn ở độ tuổi 20 đứng giữa mơ và thực. Tôi 23, cái tuổi mà lẽ ra một người phải có gần như tất cả, từ tình yêu, công việc cho đến tài chính. Nhìn lại, tôi chẳng còn gì ngoài hai bàn tay trắng.
23 tuổi, tình yêu dang dở, muốn yêu nhưng lại sợ nhiều thứ, không thể dũng cảm bước về phía một người đang đứng, chỉ dám nhìn từ xa như vậy. Cả hai nửa đều ngại bước đi, rồi lạc mất nhau giữa thăng trầm.
23 tuổi, hạnh phúc là được ăn những gì mình cần, có một giấc ngủ ngon trong tiết trời se lạnh của mùa đông, có thể đi loanh quanh, tán gẫu với đứa bạn thân đủ kiểu các vấn đề trong cuộc sống.
23 cô đơn. Đôi khi tôi cảm thấy lạc lõng giữa những gương mặt quen thuộc, những khuôn miệng tươi cười, chỉ có đôi mắt nhuốm một màu buồn.
23 tuổi là thế, cuộc đời luôn là một chuỗi những thử thách, chông gai và khó khăn trên con đường của cuộc đời… Đời đời là thế thôi, tôi sẽ làm những gì mình thích, tôi sẽ đi đến những nơi mới. nơi tôi cần. Mặc kệ cuộc đời, tôi sẽ đi những… chuyến “cô độc”!
Tuổi 23, cái tuổi mà nói lớn thì gọi là trẻ, nói nhỏ thì bảo già… Cái tuổi 23 ấy, cái tuổi mà ta sẽ trải qua những khoảnh khắc dù là khi nào. Tôi là một đứa trẻ, tôi đã mơ về điều đó, nhưng khi tôi gần mặt đối mặt, tôi đã phủ nhận điều đó.
Tuổi 23, độ tuổi mà hầu hết những người trẻ trưởng thành đến 23 tuổi đầu tiên nhưng vẫn cần được dạy cách đi dạo như những đứa trẻ. Bạn cần phải loại bỏ tầm nhìn màu hồng đã được tô vẽ quá lâu và chấp nhận rằng thế giới ngoài kia được tô vẽ bằng hàng nghìn gam màu sáng và tối.
Tuổi 23 ấy, cái tuổi chứa đựng những thay đổi tốt đẹp của cuộc đời, nhưng buồn nhiều hơn vui.
Tuổi 23 ấy, mỗi con người đều đã từng, hoặc phải một lần đối mặt, bằng cách này hay cách khác, với nỗi đau này hay niềm vui khác, tất cả đều vì bản thân mình. Chỗ ngồi thích hợp nhất trong thực hành tiếp tục chạy trên đường đời.
<3 như tôi nghĩ; hóa ra, nỗi đau mà chúng ta phải chịu đựng bây giờ không đau đớn như chúng ta cảm thấy; Hóa ra em không yếu đuối như em tưởng…