Sau khi chia tay, tôi và anh không thể là bạn, tuyệt đối không. Tôi không muốn sau khi gọi bạn là bạn, bộ não của tôi sẽ phát lại ký ức, và trái tim tôi sẽ xé nát ký ức một lần nữa. Tôi không phải là một cá nhân mạnh mẽ khi yêu, tuy nhiên tôi biết các mẹo để bảo vệ bản thân sau khi vấp ngã.
Hai người đã từng thích nhau thì phải rất cao thượng mới biến tình yêu thành tình bạn. Và phải tinh tế lắm mới nhận ra rằng họ chưa yêu nhau đến mức yêu nhau, một khi đã xác định là bạn của nhau sau khi yêu. Tôi vẫn sẽ ngoan cố không coi bạn là bạn, bởi vì tình cảm của tôi dành cho bạn không phải là tình bạn.
Em ngẩng đầu lên sau khi tự vấn bản thân khi chia tay và ngỏ lời làm bạn, cố gắng nhìn vào đôi mắt sâu đầy thiện chí này, lấy hết can đảm, nhẹ nhàng như khi đồng ý yêu: “Chúng ta sẽ là cộng sự, khi tôi quên mất mình đã từng thích bạn!”.
Mọi người đều phải tiếp tục cuộc sống của mình sau cuộc chia tay đó. Chúng ta sẽ lại yêu nhau. Nhưng chắc chắn, nỗi ám ảnh tình cũ khôn nguôi sẽ bủa vây chúng ta nếu chúng ta cứ viện cớ để gặp “bạn cũ”
Tôi không muốn trở thành người xa lạ vì nếu làm vậy, tôi phải bỏ qua tất cả những kỷ niệm chúng ta đã có với nhau trước khi tôi có thể là người lạ với bạn.
Mình không cần làm bạn nữa vì nụ cười của mình sẽ không còn như ngày đầu gặp bạn, những câu chuyện mình kể giờ đây sẽ không còn vô tư nữa.
Tôi không chọn làm bạn sau khi chia tay, chúng tôi vẫn nhắn tin cho nhau, nhưng chỉ khi chúng tôi cần giúp đỡ; rằng chúng tôi vẫn ăn cùng nhau, tuy nhiên với rất nhiều người khác nhau; là chúng ta ở thế đối mặt nhưng không thể chạm vào, không thể cười thoải mái, thậm chí không thể nhìn thẳng… Bởi vì chúng ta dù sao cũng còn yêu, hay không hơn không kém, anh vẫn còn yêu em. Là cộng sự với ai đó mà bạn có thể có tình cảm, không phải là một chiều sao?
Có hai trạng thái chia tay khiến người ta không thể làm bạn lần nữa: một bên có thể rất ghét nhau, một bên là quá yêu. Anh ghét điều đó, vì em đã buông tay khi chúng ta còn rất nhiều yêu thương. Vậy… bạn muốn tôi làm bạn với bạn như thế nào?
Tôi đã đề cập đến lời tạm biệt, chúng ta vẫn có thể là cộng sự. Nhưng tôi không thể. Tôi xin lỗi. Từ “tình bạn” đối với tôi là một từ quá nặng nề, nó nặng nề, mơ hồ và xa vời. Hãy coi em như người xa lạ, chưa từng quen biết, chưa từng có những tháng ngày hạnh phúc như thế.
Nếu thực sự yêu và muốn bên nhau trọn đời, bạn sẽ chia tay và làm bạn như thế nào? Vì khi bạn chia tay nghĩa là bạn đã rơi vào 1 trong 3 trường hợp: người ta hết yêu bạn, ngược lại bạn hết yêu họ, hoặc 1 trong 2 người làm 1 việc không thể chấp nhận được! Nếu vậy, làm thế nào bạn sẽ là bạn bè?!!!
Nếu sau này chúng ta chia tay, xin em đừng nói câu: “Mình có thể làm bạn”, với tôi chẳng khác nào mang thêm những thứ vô bổ vào hiện tại. và ném vào đường chạy dài nguy cơ đổ vỡ. Quá khứ, dù đắt đỏ đến đâu, cũng không thể làm xáo trộn tương lai.
Đừng cố tỏ ra cao quý hay sáo rỗng bằng cách buộc mình phải làm bạn sau khi chia tay. Nếu tình yêu không còn, đừng cố gọi tên nhau là bạn. Vì bạn thân là ở chỗ cùng nhau nói cười, có thể thoải mái chạm mặt nhau… Còn những người đã yêu nhau, liệu có thể coi như giữa hai người chưa hề có chuyện gì xảy ra?
Nếu bạn không còn yêu nữa, thì không nên làm bạn với nhau vì chúng ta sẽ không nên khơi lại quá khứ đã phai mờ. Và nếu còn yêu thì cũng không nên coi nhau là bạn. Vì lo khi gặp lại “anh bạn” ấy, lòng mình lại xao xuyến.
Nếu chia tay thì hãy bỏ qua cho nhau. Tôi cũng không muốn gặp lại bạn như một người bạn nữa. Nếu chúng ta tình cờ gặp nhau, tôi sẽ thừa nhận rằng chúng ta là người yêu cũ. Tôi không che đậy, tôi không che đậy quá khứ bằng một lớp tình bạn. Tôi cũng không muốn những cảm xúc cũ nhân danh tình bạn làm xáo trộn hiện tại của chính mình.
Chia tay rồi không thể làm bạn vì đã nhiều lần làm tổn thương nhau. Sau khi chia tay, chúng ta sẽ không ghét nhau vì chúng ta đã cho nhau hạnh phúc.
Chia tay với tư cách bạn bè chỉ có thể xảy ra khi mỗi người trong số họ thực sự không nghĩ đến việc bước tiếp trên con đường của nhau. Họ đã tìm ra những con đường mới, dù là niềm vui hay bất hạnh, họ cũng tự mình vượt qua, nhưng sau khi nhớ lại, họ không còn thấy day dứt nữa.
Chia tay như những người bạn, đó có thể chỉ là tình bạn đơn thuần. Đó là những trường hợp bạn vô tình mỉm cười khi gặp họ. Là vài lần ngồi nói chuyện với nhau với tách espresso đặt ngược. Là khoảng cách, là giới hạn, không thể sâu đậm, không thể là tình bạn có thể nhớ mãi.
Kết luận: Tôi cũng cho rằng khi người ta yêu nhau đến một mức độ nhất định thì sẽ không thể ghét được nữa.
Nhưng thật khó để hỏi liệu bạn có thể kết bạn trở lại hay không, bởi vì đôi khi bạn sẽ đau như tự bóp cổ mình bằng tay.
Và vì chúng ta đã từng rất thích nhau khi còn ở bên nhau nên người ta nghĩ gì về chúng ta cũng không sao cả, vẫn mong rằng em sẽ gặp nhiều bình an và may mắn trên mỗi bước đường của mình cuộc sống.