Ngày vắng em Hà Nội buồn quá, gà trống buồn hót. Lá thu vàng không báo hiệu người nhà. Anh đi qua từng con phố ta đã qua mà lòng không khỏi nhớ em.
Những ngày không có em nỗi cô đơn bao trùm. Tôi cảm thấy thật cô đơn trong thành phố quen thuộc. Tôi thực sự cảm thấy trái tim mình vẫn đang chờ đợi trong khoảng cách. Đêm lạnh làm tôi khó chịu. Tôi không bao giờ có thể ngủ mà không có bạn bên cạnh.
Một ngày vắng em chợt nhớ
Đôi mắt biết cười và hơi thở
Mặc dù bầu trời trong xanh nhưng nước vẫn trong xanh
Sao em không làm tim anh rung động.
Những ngày không có em thật buồn. Thế giới im lặng, môi em thiếu nụ cười. Nhưng tôi đã nhận ra rằng tôi không đơn độc mặc dù bạn không ở ngay đây. Ở phương xa anh vẫn dõi theo em từng ngày.
Bước qua tôi một làn gió nhẹ, một làn gió nhẹ, lấy đi của tôi một chút hương ban đầu. Sau này sẽ không còn anh, sau này chắc không còn những ngày em khóc một mình.
Anh đi rồi. Bốn mùa trôi qua, thời gian trôi tôi không biết sướng, khổ. Tôi vẫn thế, vẫn là chính mình nhưng nụ cười không còn tươi vui nữa. Nụ cười xưa anh đánh mất trên đường gặp em.
Những ngày không có em bên anh là khoảng thời gian sau khi anh lặng lẽ gom những mảnh tình đã vụn vỡ, tạo thành một nụ cười như hoàng hôn trên cát trắng.
Ngày không có em bên, anh giấu mình ở một miền xa vô định, một miền nhớ gọi tên em, dẫu dặn lòng bỏ qua em, chắc là nhẹ tênh Nơi ấy Nơi em còn lại khiến trái tim anh không thể cứng rắn.
Ngày không em, thời gian dường như vẫn đối mặt
Mỗi ngày dài như hàng thế kỷ
Luôn có một ý nghĩ trong đầu tôi
Bạn đang làm gì vậy, bạn có nhớ tôi không?
Ngày không có em...Anh không còn là chính mình nữa rồi!!!!!! Tôi biết tôi đã sai khi chúng ta gặp nhau. Có lẽ, điều đau khổ nhất chính là tìm được người mình thực sự yêu, nhưng tại lầm thời điểm, chúng ta có duyên khi gặp nhau, nhưng vẫn chưa đủ “nợ” để ở bên nhau. Kiếp này anh nợ tôi, kiếp sau tôi sẽ trả đầy đủ.
Những ngày không có em ở đây. Tôi vùi mình trong im lặng, nhìn mọi vật nhỏ bé xung quanh bằng đôi mắt xa xăm, có ai thấy không? Ẩn sâu trong đôi mắt ấy là rất nhiều mệt mỏi, rất nhiều nhớ nhung, rất nhiều hối hận vì đã chọn cách im lặng để quan sát em cho phép.
Những ngày không có em ở đây Anh khao khát được bên em những ngày lộng gió để thấy tâm hồn mình thư thái, thích đi dạo trên những con phố mà dù có cố gắng đến đâu cũng không thể. nhớ một con đường. Hà Nội với tôi thật yên bình, nhưng tôi thực sự phải chôn những kỷ niệm vào một góc nhỏ của trái tim mình.
Không có bạn, tôi sẽ cố gắng làm quen với nó.
Không có bạn, tôi sẽ tự băng bó vết thương của mình.
Không có bạn, tôi sẽ cười thật tươi.
Không có em anh vẫn ổn…
Rồi sẽ quen với những ngày như thế…
Những ngày không có em Anh sẽ học cách tự mình trải qua những giông bão, học cách nhấn chìm sự hỗn loạn đang gào thét sâu thẳm trong trái tim anh, miễn là em cứ để anh uống thật nhiều thuốc độc, bạn nên có thuốc giải độc của riêng mình, đừng nghĩ đến tôi, hãy nghĩ về con đường mà bạn nên đi, con đường không có bước chân của bạn…
Ngày không em – ngày mưa, ngày gió, sóng lớn, ngày giông tố – mưa trong mắt anh, gió trong lòng, sóng trong tim, giông bão khắp nơi
p>
Kết thúc: Ở phương xa chắc anh đã bình yên. Mong sóng đừng quá mạnh, đừng làm thuyền anh quá chao đảo, mong thuyền anh luôn vững vàng lướt qua từng con sóng. Anh mong em tìm được cho mình một bãi cát vàng mềm mại, dù cát đó không phải là em, bình yên của anh khi không có em.