Những stt chứa đựng tâm trạng về đêm – Tin Nhắn Trong Đêm – 1000Status

Có lẽ ĐÊM là lúc mọi người ở lại nhiều nhất…

•Thật nhiều cảm xúc không thể giấu được.

•Sống để xem bạn có ngu hay không.

•Tồn tại để xem người ta có thay đổi hay không…!

Đêm khuya…

Lặng lẽ cảm nhận tên ai đó…

Hoặc có thể trống!

Chỉ là thời gian và không gian quá tĩnh lặng

Truyền cảm hứng cho chúng tôi giả định về sự lộn xộn.

Giọng ai không hay!

Rồi có những đêm dài mất ngủ, có những ngày ta chợt thấy cô đơn, ta lặng mình giữa dòng đời vô định. Hay chỉ đơn giản là những đêm mưa rơi chẳng ai tâm sự, còn gì ngoài hương khói hồn, còn gì cho ta đốt những muộn phiền…?

Có lẽ khi thị trấn lên đèn và màn đêm buông xuống đều đặn, đó là lúc người ta sống với cảm xúc của mình nhiều nhất.

Mỗi khi đêm về… Tôi nhớ một người không nhớ tôi.

Đêm sắp về chúc em ngủ ngon và ghi nhiều bàn thắng đẹp, trái tim anh luôn nghĩ về em mặc dù em đã trao trái tim mình cho người khác.

 Có lúc tôi buồn ngủ, nhưng tay vẫn nắm chặt điện thoại chờ tin nhắn của ai đó, Và chợt nhận ra… mình không phải là người để chờ đợi.

Có lẽ cảm giác cô đơn sẽ khiến lòng người tổn thương, nhưng với tôi, cô đơn là người tôi yêu mỗi đêm.

Ngày mọi người thấy tôi cười…. Nhưng biết đâu khi màn đêm buông xuống, tôi lại khóc một mình trong góc tối.

Buổi tối kéo dài và con người rất mong manh

Biết tìm nơi ẩn nấp để giấu đi sự yếu đuối

Đôi khi chỉ là một vài lời chào

Nhưng mọi người đã quên hoặc đã thông báo cho ai đó…

Khói bay theo nỗi buồn

Cà phê giọt đắng

Khởi đầu nỗi đau của tình cảm và nỗi buồn

Gợi niềm đau triệu thương

Nhớ người xưa lệ rơi

Thương cho tình xưa giọt ngọc

Quán khuya vắng lặng

Dòng dõi ưu tư nhẹ nhàng chảy…

Ngày là thời khắc huy hoàng của những nụ cười giả tạo..

Đêm tới là khoảng lặng cho những nỗi buồn trước đó.

  “Dậy muộn…!!

• Đó là một thói quen khó bỏ…

….

• Sự tĩnh lặng của màn đêm…

• Nó khiến người ta…

• Phải giả định về cuộc sống…

* Quay lại .

. . . . . . . . . . . . .* Quay lại hiện tại.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .* Về lâu dài.

Và nghĩ về một người…!!!”

Nghe tiếng mưa đêm, mùa thương nhớ ghé qua.

Tôi nghe thấy bạn thì thầm tên tôi rất nhiều.

Tôi rất vui, tôi muốn bạn hiểu.

Tình yêu trong anh đủ lớn để dành cho em.

Đêm khuya…

Lặng lẽ cảm nhận tên ai đó…

Hoặc có thể trống!

Chỉ là điểm và không gian quá yên tĩnh

Truyền cảm hứng cho chúng tôi xem xét sự lộn xộn.

Giọng ai không hay!

Có những đêm chúng ta vô tình khóc…

Chợt giật mình… vô tình đánh thức nỗi đau!

Tưởng rằng kiếp trước đã chôn sâu…

Chợt về… vỡ òa… đầy hoài niệm!

Muốn ở mãi…

Mặc cho người đi trăng xa.!!!

Đêm, là khoảnh khắc một lần ta ru mình trong nỗi nhớ không nguôi, nhớ về những kỷ niệm của đôi ta… tất cả như mới hôm qua, đẹp lắm phải không em? Đêm về nước mắt con tuôn rơi ân hận sao lại làm tan nát đạo con? Đêm. Tôi chợt nhận ra mình yếu đuối và mong manh đến nhường nào, dù có cố gắng đến đâu cũng chỉ là vỏ bọc giả tạo. Đêm. Tao ghét mày!

Buổi tối đến, nhìn chung nó cũng mang theo những cảm xúc, những hoài niệm, những kỉ niệm mà ta luôn muốn ngụy trang, quên đi… Những điều mà ta không muốn có trong kí ức của mình. Những điều mà chúng tôi ước chúng tôi có thể xóa một cách đơn giản. Nỗi buồn không tên… 

Thật khó ngủ khi màn đêm buông xuống

Trái tim tôi tràn ngập sự cô đơn và tủi hờn khi người tôi yêu không yêu tôi.. 

Có những lúc đêm dài cô quạnh, đột nhiên cảm thấy không ngủ được mà cố chấp không muốn ngủ.

Chiều đã về, văng vẳng đâu đây bên tai tiếng dương cầm.

Khiến tôi luôn nhớ đến bạn… 

Tôi trở về..trong sự tĩnh lặng của màn đêm

Không còn, nhiều cá thể và bụi đỏ

Phố chợt buồn..chiều đông heo hút trong gió

Chỉ chiều nay thôi..tôi biết..tôi chỉ có một mình…

    sống mũi cay cay .nc mắt lại chảy …. là gió .

Đôi khi vô tình…rồi đêm chợt hiểu mình đang khóc…Đôi khi thật vô tâm…rồi tối chợt nhận ra mình đau…Đôi khi giả bộ thật mạnh mẽ… rồi đêm về thấy mình yếu đuối… Nhiều khi cười thật tươi với ai đó…rồi đêm về mới biết mình cô đơn.. 

Buổi tối trở lại….

Ngoài kia con đường những ánh đèn chập chờn chập chờn… tiếng chuông nhà thờ vang vọng trong tâm trí… báo hiệu một đêm nữa lại buông xuống, đêm lại về với không gian tĩnh mịch một mình. , Tôi mong một ngày sẽ nhanh chóng trôi qua để được gặp lại, trò chuyện và tâm sự cùng Đêm… 

Em! Bạn đã bao giờ nghe lời đối thoại của gió trong đêm chưa? Gió trò chuyện trong ngọn cây. Trên đỉnh đồi xa tít tắp không một ánh đèn. Tôi yêu gió đêm. Vì trong cái se lạnh se se vui đùa với trăm con côn trùng xa xăm, trong sâu thẳm thời gian anh vẫn hình dung tóc em vẫn tung bay trong gió trước mắt, mũi và miệng anh.

Em! Bạn đã bao giờ nhìn thấy những chiếc lá rơi vào ban đêm? Từng chiếc lá chiều buông mình vào bóng tối lặng lẽ, cô đơn như có lẽ là nỗi niềm thầm kín nhất.

Tôi thích Đêm...chỉ vì đêm cho tôi nhẹ nhàng mở lòng với những điều mờ ảo, đêm với tôi là những điều lạ lùng, một khám phá tinh tế. chỉ dành cho tôi và chỉ có Đêm biết…

Tôi…người lặng lẽ trong từng bước chân chầm chậm theo từng nhịp thời gian như trôi nhẹ nhàng trong đêm, người lạ…khách lữ hành thăm những nơi đã từng rất lạ mà cũng rất quen. quen thuộc…   

Trong bóng tối, tôi thấy tâm hồn mình như đồng điệu với những chiếc lá rơi. Em không còn thấy đau và cũng không còn thấy lạnh giá dù xung quanh chỉ là màn đêm hiu quạnh hiu quạnh.

Kết thúc: 

Buổi tối những ưu phiền dường như có một nơi để trút bầu tâm sự, khi những tiếng thở dài dịu dàng xuất hiện, một nơi để gửi gắm bao yêu thương ẩn sâu trong tim, nơi để nỗi buồn nhớ đong đầy mọi giác quan …là nơi mà nỗi đau được xoa dịu, được an ủi….và sau đó, Đêm như một người bạn tri kỷ!