Những stt rung rinh tháng 4 sắp hết mà nỗi nhớ trong tôi vẫn chưa nguôi – 1000Status

 Bây giờ là những ngày cuối tháng 4, thời tiết có lẽ rất dễ chịu, gió hiu hiu, nắng đan xen, những vệt nắng còn phảng phất trong không khí se lạnh của những ngày đầu đông. Mùa xuân vừa mới đi qua. Đã lâu lắm rồi tôi mới đi trên con đường này một mình. Những niềm vui, những điều dễ dàng, tầm thường được ghi nhớ rõ ràng nhất. Em lại nhớ anh, nhưng giờ đây hạnh phúc của anh không phải là em.

Tháng tư là thế, nhẹ nhàng như những cơn mưa chuyển mùa nhưng dữ dội đến mức khiến người ta chua xót. Em yêu! Tháng Tư lại đến một lần nữa. Tháng Tư buồn. Tháng Tư không vui và… Tháng Tư Nói Chuyện Với Bạn.

Tháng Tư sắp hết, sắp hết và niềm vui mà hoa loa kèn là nữ hoàng ngự trị. Trắng tinh khôi, trắng tinh khôi – sẽ rón rén bước ra khỏi chốn huy hoàng.

Tháng tư không em, lang thang khắp phố phường, đâu đâu cũng thấy bạt ngàn hoa dã quỳ hay những chiếc xe đạp chất đầy hoa loa kèn. Lúc đó tôi đâu biết rằng tháng tư là mùa hoa loa kèn nở. Em chỉ thấy đó là nỗi nhớ anh da diết, quay cuồng và hiện diện khắp nơi.

Những ngày cuối tháng thật khác thường bởi có thêm những chuyến ngược xuôi – chở trái tim gần ruột, đưa tâm hồn về bến bờ.

Tháng tư nhẹ tênh bước đi. Hãy từ từ, bình tĩnh. Thời gian trôi qua nhanh như chớp mắt cố định. Thời gian mang tháng Tư đi nhẹ nhàng hơn so với khi nó đến đây, lướt qua kẽ tay, bay đi. Rồi tháng 5 về khi bao người còn đang mải mê với dư vị ngọt ngào nơi tháng 4 đi qua.

Tháng tư này, nỗi nhớ vẫn như vô tận về ngày xưa. Đâu đó, khi không kiềm chế được cảm xúc, tôi mở e-mail, gửi cho bạn nỗi nhớ Hà Nội. Anh ấy bảo tôi đừng để ý nhiều. Nhưng yêu thương được bao nhiêu, nhớ thương được bao nhiêu? Anh yêu Hà Nội, yêu tháng Tư, yêu mùa hoa loa kèn bởi anh yêu em.

Tháng tư đã về lòng bùi ngùi khi nhớ về những kỷ niệm xưa. Có những thứ tưởng chừng như đã bị lãng quên, nhưng cuối cùng, đến một lúc nào đó, nó lại thức tỉnh và khiến con người ta đau đớn, thổn thức không kìm được  

Có người ở bên em không cần nhớ anh nữa phải không? Anh làm sao đây khi đã vất vả lắm mới thoát khỏi em, mà mùa hoa loa kèn ấy lại đến, tháng tư về trong anh bao kỉ niệm bên em.

Giá như mỗi năm trôi qua, hoa loa kèn không nở, giá như tôi không nhìn thấy những cánh hoa này bên đường, không nhìn thấy gánh hàng rong, không nhìn thấy một cậu bé Nếu ai đó dừng lại giữa đường chỉ để mua cho người yêu bó hoa loa kèn, mọi chuyện sẽ khác 

Ngày ấy, anh tặng em hoa loa kèn. Tôi thích hoa loa kèn vì nó thanh khiết, thơm ngát và mong manh như chính tâm hồn tôi vậy. Anh mong đợi ở em một tình yêu nhẹ nhàng, anh muốn có em trong đời một khi anh cảm thấy mệt mỏi và cần dừng lại.

Mỗi khi em suýt quên thì mùa hoa loa kèn lại về, nhớ mỗi khi em dừng xe mua hoa, nhớ mỗi khi em cười rạng rỡ trước cửa chỉ để đưa cho em một bó loa kèn. trắng. Ai muốn sống cả đời đắm chìm trong hồi ức, ai cần tự làm khổ mình, hành hạ mình để làm tổn thương bạn? Đơn giản là không thể quên… 

Chà, chúng ta hãy ra đi trong yên bình mọi chuyện. Hi vọng đây sẽ là mùa hoa loa kèn cuối cùng anh nhớ em. Những mùa sau, tôi sẽ nhớ một người đàn ông khác… 

Tôi yêu bạn , tôi yêu mọi điều về chàng trai tháng Tư. Chỉ cần đó là sở thích hay thói quen của bạn, tôi không bao giờ quên dù là điều nhỏ nhặt nhất. Tôi luôn hạnh phúc khi ở bên các bạn và tôi muốn hét lên rằng tôi yêu các bạn nhiều như thế nào Các chàng trai tháng Tư.

Chàng trai tháng tư ! Giá như anh biết khi em rời xa anh khổ sở và đau đớn như thế nào. Tôi nhớ bạn từng ngày, từng buổi tối, tôi nhớ bạn hàng ngày, tôi không thể ngăn mình nghĩ về bạn.

Tháng tư đợi em chán rồi . Đường cao tốc đó bây giờ không có bạn. Ngày xưa quay trong hoài niệm. Và bạn có còn nhớ đến tôi không? Và bạn sẽ trở lại với giấc mơ của quá khứ?

Tháng Tư. Tháng hứa hẹn. Tháng tư với những con đường quanh co sẵn sàng, với những cơn mưa đầy kỉ niệm. Tháng tư, những cơn gió bao trùm cả trong nỗi nhớ. Thật lạ, tháng Tư tôi thấy bao nhà mở cửa đón nắng… Người như tôi, chờ đợi…  

Tháng tư về rồi, nắng vàng vẫn còn, hoa loa kèn vẫn nở trắng muốt. Cuộc sống vẫn bình yên như thế!”. Đột nhiên, trái tim tôi cảm thấy thật nhẹ nhàng và ấm áp. Cuộc sống giống như một bức tranh đầy màu sắc. Tôi tin rằng giờ đây chúng ta đã cùng nhau tạo nên những mảnh ghép đẹp nhất để giành cho nhau những khoảnh khắc đẹp nhất.

Kết thúc: Tháng tư đến, không muốn chỉ ra hai chữ may mắn. Tin chắc rằng mọi sự vật trên đời này đều do “CHÍNH” định trước. Ngay cả khi bạn cố gắng tránh xa nó, bạn sẽ tìm ra cách để không trốn tránh nó, ngay cả với những người hoặc vấn đề. Chỉ biết rằng tình yêu đôi khi được người ấy trao đi đơn phương, nhưng chắc chắn, sẽ là của một người cụ thể khác vào lúc khác.