Bất kể nắng mưa
dù lòng tôi vẫn nhớ
Dù bao nhiêu đêm em khóc thầm
chỉ chờ 1 ngày trong hình ảnh của bạn
trở lại với đêm mưa…
Em ơi! Sài Gòn lại mưa rồirồi. Mưa làm tôi nhớ lại những kỷ niệm đáng yêu của chúng tôi. Ngày mưa ấy, bên anh luôn có em. Hạnh phúc, ấm áp… Ngày hôm ấy thực ra anh thích mưa.. Chẳng biết tại sao, có lẽ vì hơi ấm của em, vì tiếng cười giòn tan của em kết hợp với tiếng mưa rơi hay hàng tỉ thứ khác về em… khiến tôi tận hưởng. Ngày ấy mưa – ngày ta còn trẻ.. Đẹp phải không em?! Sài Gòn bây giờ lại mưa. Mưa vẫn là mưa, nhưng chúng ta bây giờ đã khác hoàn toàn. Tôi đang hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mình, tôi chùn bước giữa hai ngã rẽ cuộc đời… Thở một hơi dài nhìn về phía xa… Ước gì mình còn trẻ!!
…Mưa sẽ không thay đổi khi chúng ta ở bên nhau
Mưa vẫn hát trên tóc em
Mưa khóc lạnh khi không vui và nhớ em nhiều
Mưa có biết đường đợi?
Mưa có thấy vòng tay anh mỗi lần đón em
Mưa trên môi rung chiều mưa
Tay trong tay…
Cô gái tháng 11? Để anh khóc như mưa, tủi hờn như bão tố, được không? Để anh cùng em chia sẻ từng giọt tủi hờn dai dẳng, để anh cùng em nếm trải bao đau thương. Mọi buồn phiền sẽ để lại phía sau. Nó chắc chắn sẽ được.
<3 đấy,…
Dù cả thế giới có quay lưng lại với bạn thì cơn mưa ấy vẫn luôn ở đó, sẽ dõi theo bạn, và một ngày nào đó nếu bạn quay lưng lại, bạn sẽ thấy mưa…”
“Hôm trước trời mưa anh,.. Tôi mơ hồ nhớ đến một bóng hình. một xác định mà tôi sẽ không bao giờ quên. Anh yêu em những ngày ẩm ướt này và anh cũng chia sẻ. Bàn tay anh ngày mưa khóc vì em.”
Mưa, không hung hãn với khe sét chia đôi đất trời, mưa hôm nay nhẹ nhàng, mà sao vẫn ùa về trong lòng ta nỗi nhớ về một thời không xa lắm, dẫu sao cũng thật trọn vẹn đi mất.
Tay tôi chạm mưa, lạnh ngắt. Tiếng mưa làm tôi gục ngã. Không còn nắm tay nhau dưới mưa, không còn vòng tay ôm em, không còn…chỉ là mưa…
Hôm ấy hình như ngoài trời mưa, em lặng nhìn từng giọt nước rơi trên khung cửa sổ nhỏ, bàn tay em như nắm lấy… tình đã ra đi mãi mãi, còn anh đã đi đến mưa ….
Tôi không yêu mưa, mưa buồn, mưa cô đơn. Mưa hôm nay cũng vậy, em đau đáu hoài niệm ngày xưa, chuyện tình em gắn liền với mưa, ngày hè anh cõng em dưới mưa Hà Nội, em có nhớ không?
Ngoài trời mưa vẫn rơi, càng lúc càng nặng hạt, nhớ em mà bật khóc, em khóc nhưng em biết mình thật sự phải tự lau đi, vì em đã không còn dịu dàng ôm em và nói ” Đừng khóc”.
Mưa rơi, lòng nhớ mà không gặp được.
Một mình tôi ở lại với nỗi lòng.
Mưa ơi đừng mưa nữa tim em thổn thức bao lần.
Lắng nghe tiếng mưa rơi…
Lặng nhìn đêm trôi….
Lặng nghe tiếng thở dài…
Làm dịu nỗi buồn của tôi.
Cám ơn mưa – Người trong sâu thẳm tình cảm đã cho trái tim gió một chốn bình yên thảnh thơi giữa ô kính hư nát của kiếp xa xăm Ký ức về mưa thoáng qua. Phút chốc tim gió thôi thổn thức, để rồi sau đó hư hao, lãng quên ngay một miền xa!
Kết thúc: Hạt mưa cũng giống như nước mắt, buồn thì khóc, nhưng sau khi khóc rồi thì nỗi thất vọng cũng vơi đi, giống như mưa sẽ gột rửa hết bùn đất trên đường phố. . Đời tôi đã bao lần gặp mưa, có cơn mưa bất chợt đến rồi đi nhẹ như cơn gió thoảng, có cơn mưa dai dẳng làm ướt cả lòng, nhưng trong mỗi cơn mưa lòng tôi lại thấy man mác buồn. p>