Nhiều trường hợp bạn cố tình đăng nhiều status chỉ để được “ai đó” để mắt tới. Nhưng bạn không biết rằng mọi người không có nghĩa là sẵn sàng để học hỏi.
Đôi khi nước mắt quý giá hơn một nụ cười. Nụ cười có thể trao cho bất kỳ ai, nhưng nước mắt chỉ dành cho những thứ này mà bạn không cần phải đánh mất.
Trong tim ai cũng có một người “Không còn là người yêu…không thể thành bạn”. Dù muốn hay không, thông thường bạn sẽ không quên người ấy “như một thói quen”…
Có những vết cắt đã lành nhưng vẫn để lại sẹo. Có những hồi ức đã xóa nhưng vẫn còn đau.
Đau nhất là khi yêu một người, nhớ một người mà không thể nói ra, yêu một người đến cùng cực mà vẫn phải ngắt lời.
Một bàn tay cho dù nó lớn như thế nào, bạn không thể nắm lấy một bàn tay mà bạn không muốn nắm giữ. Cánh tay dù có rộng đến đâu cũng không thể ôm nổi một người cần phải ra đi.
Đôi khi bạn biết rằng một người cụ thể đang lừa dối bạn. Nhưng bạn vẫn tiếp tục giả vờ như bạn không biết điều gì đó. Nhưng sâu thẳm bên trong, đó là cách bạn lặng lẽ lựa chọn để tha thứ
.
Hãy truyền tải yêu thương đến những người đã làm sống lại tình yêu trong chúng ta, đến những trái tim thiếu vắng tình yêu thương, đến thế giới xung quanh bằng tất cả khả năng của mình. làm thế nào chúng ta có thể làm điều đó.
Hãy nhớ chúng ta không chọn tình yêu. Chính tình yêu đã chọn chúng ta. Tất cả những gì chúng ta thực sự sẽ làm là nắm lấy tình yêu với tất cả những điều kỳ diệu của nó khi nó đến. Khi tình yêu tràn ngập tâm hồn bạn, hãy thực sự cảm nhận từng hơi thở của nó, tuy nhiên, hãy dang rộng vòng tay và để nó ra đi khi cần thiết.
Nhớ một người nhưng không thể nói…yêu một người nhưng không thể nào quên…
Đó là vì tôi yêu người ta….nên tôi có quyền cảm thấy đau khi thấy người ta đi với người khác…
Quả thật, bây giờ tôi mới hiểu, xa nhau không phải là nhớ nhau, mà cốt yếu cảm giác nhớ nhất là gần nhưng không thuộc về nhau, đối xử thế nào với nhau khác như những người xa lạ… p>
Tình yêu là hình cầu vì tình yêu không bao giờ có điểm bắt đầu và điểm kết thúc, bạn cứ tiếp tục và một ngày nào đó bạn sẽ phải quay lại nơi bạn đã bắt đầu…
Giữ trái tim nguyên vẹn. Bởi vì người đàn ông đầu tiên có thể không cần nó. Nhưng cá nhân thứ hai sẽ tôn trọng và thích nó đúng
Yêu một người không phải vì người đó đặc biệt, mà vì người đó có cảm xúc đặc biệt trong tim bạn
Không ai biết mọi thứ đang diễn ra trong đầu bạn như thế nào.
Hãy “hiện diện” cao hơn “dự đoán”
Bạn luôn nói KHÔNG, tại sao không mạo hiểm để nhận CÓ
Chúng ta chỉ có một cuộc đời
Chỉ cần giữ cho nó dễ dàng một cách ngu ngốc.
Tình yêu đích thực được ví như một bóng ma: Ai cũng nói về nó, nhưng ít người nhìn thấy.
Nếu bạn thích ai đó…
Đừng đợi đến ngày mai mới nói với người ấy…
Bởi vì…
Bạn sẽ là người cuối cùng quay lại vào ngày mai.
Tình yêu giống như hai người cùng kéo một sợi dây chun. Người buông tay, người nắm giữ sẽ trường tồn.
Muốn quên hoàn toàn một người mà bạn thích không phải là điều dễ dàng, nhưng thông thường không quên không có nghĩa là vẫn còn yêu.
Điều đáng sợ nhất là thức dậy trong tương lai và nhận ra rằng bạn không còn ai và không còn gì để sống mỗi ngày
Cái lạnh nhất không phải là mùa đông mà là sự thờ ơ của những người luôn nghĩ về nhau như tất cả
Cuộc đời ngắn ngủi, đừng lãng phí thời gian cho những người không có thời gian dành cho bạn. Hãy tự an ủi và động viên bản thân như thế để đứng dậy sau thất tình!
Kết luận: Đã bao giờ bạn cảm thấy mạch vành của mình tan nát đến mức đau nhói, góc tim trong lồng ngực nhói lên theo từng nhịp thở cho đến khó thở. Nếu bạn chưa từng trải nghiệm cảm giác đó trước đây, xin chúc mừng. Bởi vì tôi biết rằng bạn chưa trải qua bất kỳ nỗi đau nào trong tình yêu. Và không phải ai cũng may mắn như bạn!