St. mùa đông cô đơn với những buổi sáng se lạnh – 1000Status

Sài Gòn những ngày này không còn màu hồng, chua chát với nắng nóng cố hữu. Thay vào đó là những buổi sáng mù sương với vài hạt mưa, hay những buổi chiều tĩnh lặng. Mỗi sớm thức dậy nhìn ra cửa sổ, tôi vẫn thấy sương lạnh đọng trên khung kính, hệt như buổi sáng mùa đông Hà Nội.

Buổi sáng Hà Nội ít khói sương hơn nhiều, từng lớp ván trải ra tạo nên ảo ảnh đủ khiến ai đó phải xoa xoa lòng bàn tay đang run lên bần bật se se lạnh. Con đường buồn ngủ nằm im lìm để lá rơi, bước chân người vội trước sau, in hằn dấu vết, hiu quạnh đến lạ.

Anh kể rằng anh khao khát cảm giác thức dậy vào một buổi sớm mùa đông, gió lùa vào khe cửa, ôm người trong vòng tay, nhắm mắt và lắng nghe tiếng thở của mùa đông. đang đến rất gần. ; Ước gì được khoác lên mình những chiếc áo khoác thật to, quàng trên cổ chiếc khăn màu xanh rêu, thong dong trên đường, dù lạnh vẫn thấy thật ấm áp  

Bạn có biết Hà Nội buổi sớm se lạnh khiến người ta co ro khi băng qua đường, muốn lên trời tìm kiếm một tia nắng mỏng manh, nhẹ nhàng vén những đám mây le lói mà chẳng thấy Nó. Hà Nội buồn ngày đông, Hà Nội nhớ nắng, Hà Nội nhớ em… 

<3 của trước ùa về, vật vã một hồi rồi để yên với một sự lựa chọn hoàn toàn mới

Cây đan lồng vào nhau, lắng nghe con đường gọi mùa về, bước chân đều đều, vội vã của gánh hàng rong trả lại Hà Nội xưa yên bình. Gió vẫn thổi, vẫn ru những ngày đông sắp tới… 

Đó là một buổi sáng mùa đông như bao buổi sáng khác. Trong khung cảnh thê lương, vắng vẻ và se lạnh, ta chợt nhận ra ánh nắng, những điều tốt đẹp và ấm cúng. Mùa đông cho ta cảm giác như thể đời người sẽ có lúc buồn, lúc vui, lúc đau, nhưng cũng có lúc tràn đầy niềm tin và hy vọng.

Vào một buổi sáng mùa đông lạnh giá, tôi lấy hết can đảm lật chăn đứng dậy đi dạo quanh khu phố một mình. Không gian thật yên tĩnh. Khu chợ ồn ào lúc này vẫn không có người bán. Một cơn gió lành lạnh thổi qua. Bầu trời u ám và nặng nề.

Buổi sáng mùa đông có dịu dàng đến thế không 

Nỗi nhớ đòi hỏi nỗi nhớ 

Hôm nay là ngày hôm qua vất vả 

Chúng ta giống như những đường ray nối tiếp nhau

sau đó khám phá ngã rẽ.

Nó nhanh chóng được khoác lên người một chiếc áo khoác, quấn một chiếc khăn quàng cổ… hầu như không rung. Buổi sáng mùa đông thật se lạnh, gió bấc rít lên cùng với những cơn sương giá.

Hà Nội thường có những nét đẹp riêng mà không phải ai sống ở thủ đô cũng nhận ra và dừng chân chiêm ngưỡng. Có thể là những buổi sáng mùa đông, nghe ngọn gió bắc thổi lồng lộng bên khung cửa sổ, chợt thấy không gian tĩnh lặng đến lạ lùng. Không còn xô bồ, ta lang thang trên con phố nhỏ, để cảm nhận thực sự một vẻ tráng lệ bình dị mà có lẽ rất đỗi thân quen.

Và rồi bạn chắc chắn đã đến. Em đến như những tia nắng buổi sáng mùa đông. Ánh sáng không rực rỡ như mặt trời mùa hè, nhưng nó mang lại cho mọi người cảm giác nóng và sáng hơn bao giờ hết. Một ánh sáng, đẹp và kẹo ánh sáng.

Khi những tia nắng cuối thu tắt dần trong làn gió mùa đông bắc se lạnh cùng với bầu trời u ám xám xịt, cũng là lúc anh nhận ra mùa đông cô đơn và trống vắng đang đến. về 

Sáng nay đông về, cái se se lạnh chứ không phải cái lạnh tê tái như những nơi khác, mà là cái đông “nhẹ nhàng” của Đà Nẵng, chỉ chút se lạnh đầu mùa. Không lâu nữa, heo mây sẽ về phố, len lỏi qua lớp áo choàng thấm vào người, mang đến cảm giác khoan khoái, dễ chịu, đánh thức ta sau một giấc ngủ dài mộng mị.

Không khí trong lành, bầu trời vẫn trong xanh nhưng không còn trong veo như những ngày đầu hè, phố phường rộn ràng áo ấm rực rỡ, khăn quàng cổ, tay siết chặt nhau… Mùa đông đến rồi , sáng nay thật bình yên!

Có những ngày mùa đông, nếu bạn thức dậy vào một buổi sáng hơi se lạnh cũng đủ khiến mặt trời khuất dần, từng cơn gió bấc, hít thở bầu không khí trong lành đương đại. , ruột có phần tủi thân, thổn thức.

Mùa đông sẽ không hiểu tại sao nó khiến mọi người buồn bã và trống rỗng. Cái se lạnh của mùa đông khiến những ai đang cô đơn thêm lạnh giá trong tâm hồn. Nghe người ta nói khi bạn leo đến một nơi thật cao nếu bạn buồn thì gió sẽ thổi bay những cảm xúc đang đè nặng trong lòng bạn  

Có nhiều người, họ gọi mùa đông là mùa của yêu thương! Mùa của sự sẻ chia, sưởi ấm cho nhau bằng những cái ôm, nụ hôn, cái nắm tay thật chặt. Dù bên ngoài có lạnh giá, lộng gió, bão tố và ẩm ướt đến đâu, thì chỉ cần ở bên người mà bạn đang háo hức, mùa đông sẽ trở nên ấm áp.

Những ngày trở gió, chỉ ước được thu mình trong một góc nhỏ, nhâm nhi tách espresso nóng hổi, ​​thơm phức và nghiền ngẫm những trang sách yêu thương. Hay lại tựa người vào thành cửa sổ, giơ tay lên đủ cao để ánh nắng xuyên qua kẽ tay, in những vệt nắng đủ loại hình thù dị thường trên mặt đất, để thấy mình trẻ lại, nghe tiếng cười hồn nhiên, trong cái lạnh giá buốt bên tai. Mùa đông bây giờ thật tuyệt!

Kết luận: Mỗi sáng mùa đông, thức dậy giống như được ôm ai đó vào lòng, nắm tay nhau đi trên đường, thật là nóng làm sao. Vào những ngày trở gió, sự cô đơn dường như nặng nề hơn, chúng ta cũng ngại ra ngoài hơn, mùa đông tuy đẹp nhưng cũng rất cô đơn.