St. Tháng 5 của em, tiếng ve tên phượng nở vào hè – 1000Status

Tháng 5 về, đâu đây sắc trắng tinh khôi của loài hoa loa kèn khiến mỗi lần nhìn thấy lòng ta xao xuyến. Một vẻ đẹp nhẹ nhàng và mộc mạc. Thay vào đó, con đường đã khoác lên mình chiếc áo phượng tím rợp cả một góc trời. Đó cũng có thể là lúc báo hiệu giờ chia xa, báo hiệu những nỗi buồn không vui còn sót lại trên những trang lưu bút.

cic,phượng nở cũng là lúc một mùa thi mẫu mới lại đến. Đây có thể là lúc các cô gái, chàng trai xao xuyến về mùa chia tay. Có người sẽ ở lại, có người sẽ không ở lại “ngôi nhà chung” ấy, “bao giờ mới gặp lại?”. Với những ai đã qua thời cắp sách đến trường, một khi nhìn thấy sắc tháng năm, bao kỉ niệm tuổi thơ lại ùa về trong nỗi nhớ da diết.

Tháng 5 lại về tháng bắt đầu một mùa hè đầy cảm xúc. Không chỉ là khoảnh khắc giao mùa bất thường, không chỉ là giây phút thay đổi khí hậu của đất trời, tháng 5 còn là tháng của những trang nhật ký dài đầy cảm xúc.

Tháng 5 lại về …Mùa phượng nở một góc trời và tiếng ve kêu tưởng gần mà lại xa báo hiệu mùa hè đã thực sự đến. Các cô, các cậu rơm rớm nước mắt khi định chia tay bạn bè, học viện, giảng đường 3 tháng hè nhưng rồi lại chạnh lòng ngay vì những dự định, những chuyến du lịch dài ngày cùng gia đình, bạn bè.

Tháng 5 sắp đến …Sẽ có những ước mơ được thực hiện, có những mục tiêu bị gián đoạn, có những mục tiêu được ấp ủ nhưng tất cả chỉ là khởi đầu cho chặng đường dài. tương lai rộng mở, sẽ tạo nên những con người và cuộc sống mới.

Nắng tháng Năm vàng, trong lành, lúc gay gắt, lúc dịu nhẹ. Nắng về thì màu nắng lộ rõ, điển hình là tôi ghét nắng, nắng làm tôi lé mắt, làm đen đi làn da nâu vốn có, đốt cháy mọi vật và nóng lên. Nắng làm đen da mẹ, làm tóc cha bạc thêm, làm mẹ yếu hơn.. làm những người con yêu mệt mỏi. Nhưng tôi cũng thích mặt trời vì nó có màu sắc yên bình. Và điển hình là ánh nắng dịu nhẹ xua tan bầu không khí ảm đạm. Có những mùa chuyển động, nhưng nắng cứ đan xen bốn mùa như một phần tất yếu của cuộc sống, để rồi một sớm mai thức dậy với nụ cười “à trời nắng rồi”!

Có một loài ve cứ gọi nhau suốt bao mùa hạ đến rồi chết đi tiếng kêu bỏ lại cho đời những tia nắng vàng tìm một bờ vai nhỏ Ngày xưa, ngày xưa gieo hà thủ ô, em ở đâu? Mưa rơi lạnh lùng trắng phố xưa, nắng vàng đốt ruột Huế bằng lăng tím một màu thật khác, phượng buồn rơi nỗi buồn man mác, khói ta ngậm ngùi nhớ mối tình đầu

Tháng tư về, nắng gió dài, tiếng ve kêu gọi hè hay gọi nhau nức nở dẫu da diết! Tháng tư về, có những chân trời xanh thăm thẳm, có những nỗi nhớ xa xăm…

Tuy nhiên, chúng ta vẫn đang cố gắng hướng tới tháng Tư với một nỗi khắc khoải không tên, một nỗi nhớ vô danh chẳng ngọt ngào cũng chẳng lạnh lẽo, để rồi trong những bước chân gắn liền với tháng Tư, có những khoảnh khắc ta bước cũng từng bước qua một không gian khác, gió khẽ vờn tà áo gầy, nắng khẽ tựa vai, một bầu trời khác nồng nàn, cuốn hút.

May Hey

Tháng năm tôi thổn thức sợ hãi

Những cánh phượng nở vào mùa hè

Trời trong xanh, rung rinh từng tán Lá

Tiếng trống trường vọng mùa thi










Sau giờ học, tôi lặng lẽ bước đi

Bao nhiêu kỷ niệm em che trong mắt

Lá rơi sân trường vắng

Trong thời hoàng kim này, chúng ta đột ngột nói lời tạm biệt










Kết thúc: Thời gian đến rồi đi. Tháng năm đến rồi tháng năm cũng qua. Hãy làm một điều để tháng Năm gắn bó với chúng ta thật ý nghĩa!