Mùa lại sang, hoa lại rơi,tiếng gãy nghe êm đềm tựa thời gian trôi. Sắc hoa tím rợp cả sân khoa như những kỉ niệm khó quên mà ba năm đã để lại trong mắt cô giáo. Lá rụng đầy sân, cây đâm chồi nảy lộc, tóc bạc thời gian có trở lại xanh?
Tháng Năm có hoa phượng giữa trời, có bằng lăng tím rơi góc đường dài,hoa điệp vàng hơi óng ả giữa nền trời rất xanh. Nắng chói chang, gió hiu hiu, tiếng ve kêu cho một mùa chia ly vừa dứt.
Tuổi trẻ lớn lên hành động không vấp ngã. Ngay cả bản thân anh cũng vậy, sau khi ra trường đã nhiều năm như vậy, anh vẫn cảm thấy lúc đó mình còn quá non nớt và ngây thơ để có thể làm được tất cả những gì mình muốn.
Một sớm tháng 5, nhìn lên trời xanh, tôi rưng rưng nhớ thương khi bắt gặp bông bằng lăng tím, lại nghe trong nỗi nhớ thương da diết.
<3 khi chép bài nhớ từng ánh mắt và tiếng cười của các em…
Tuổi trẻ qua đi cũng có thể là lúc chúng ta chất chứa những kỉ niệm. Và kí ức về một thời áo trắng thơ mộng sẽ đẹp hơn biết bao khi thấp thoáng trong ta một màu tím nguyên vẹn và tin cậy hệt như màu tím của hoa bằng lăng – loài hoa mang theo hoài niệm của tuổi học trò. >
Tháng 5 đưa học trò ngơ ngác chạm tay vào ước mơ. Những hoài bão dài lâu tràn ngập niềm tin, niềm vui và sự quyết tâm không ngừng. Đâu đó, có lẽ sẽ còn đọng lại những nỗi buồn khi tạm biệt mái trường thân thương, bạn bè thầy cô, chia tay giấc mơ êm đềm.
Bạn nói khi xem qua màu tím ấy đã rất nghiền ngẫm, hoa rơi lác đác trên sân, sắc tím như một lời chia tay nghẹn ngào, không nói nên lời. Hôm qua, lứa học sinh cuối cùng đã chạy vòng quanh sân trường trong vòng tay ôm nhau lần cuối cùng. Khóe mắt bạn gái đã nhòe đi những giọt nước mắt, còn một số bạn trai không kìm được cảm xúc dâng trào trong lòng.
Dù thời gian có xô đẩy những ngón chân sinh viên bước sang những con đường mớihãy giữ lại tình yêu thương, hơi ấm của những ngày xưa trú ngụ dưới mái trường. Em ơi, cho biết bao hồi ức lại được nhắc về dưới tán lăng tẩm rợp bóng mát.
Nhưng ba mùa trôi qua đây, ba năm qua nhuộm vàng biết bao mùa lá, nhưng chỉ có nhiệt huyết… lặng lẽ trong sâu thẳm tâm hồn Thầy vẫn vẹn nguyên, không rơi như lá, dù bao lần quay về.
Bằng Lăng dù vươn cành đón nắng lá vẫn đổi bóng như tà áo trắng đến rồi đi. Nhưng đừng bao giờ từ bỏ tất cả các bước, hãy bước trên màu tím ấy mỗi ngày…
Sân trường này, tán xà cừ, ghế đá, mỗi phượng và bằng lăng, ba năm gắn bó khó quên. Đặc biệt, nơi đây in đậm những kỉ niệm của những tình bạn đẹp đẽ, của một tình yêu mới chớm nở còn rất nhiều cảm xúc.
Tuổi 18, mỗi người mang trong mình một nỗi nhớ rất riêng… Ký ức như một cái tên rõ ràng cất lên từ tình yêu trong sâu thẳm tâm hồn mỗi người. Với tôi, ký ức tuổi học trò không phải là màu hoa phượng mà là màu tím nguyên vẹn của tán bằng lăng. Một bóng mát bình yên, ấm áp như những năm tháng hấp dẫn mà tôi đã thực sự đi qua.
Tôi đã đi qua những năm tháng hoa lệ của thời học trò, để mỗi lần nỗi nhớ lại vương vấn, như “tiếng gọi mùa” tìm về bóng tím ấy. Lặng lẽ nhặt từng cánh hoa rơi trong ký ức, nén vào tim màu hy vọng của người huấn luyện, của bạn, và thầm gửi bao nỗi nhớ…
Ngày ấy chỉ dám nói thương nhau thôi. Lời yêu ngập ngừng thốt ra vì sợ gió cuốn đi rồi phút chốc thành vô nghĩa. Yêu thôi, yêu một lần mà nhớ mãi
Phố sáng bên bằng lăng tím. Loài hoa bình dị không rực rỡ nổi bật như phượng tím, cũng không mạnh mẽ bởi màu nắng của phi điệp vàng. Bằng cách buông lơi màu tím, ủ ê, ủ rũ như những gì đẹp đẽ của ngày xưa.
Phải chăng vì hời hợt mà cuộc đời cứ đẩy tôi trôi theo nhiều hướng. Giờ đây tự hỏi, nếu đứng ở một phương trời khác, thử bước trên tán lá xanh, nhận ra bông bằng lăng tím nhỏ bé, liệu lòng bạn có bồi hồi nhớ về một câu chuyện ngày xưa thuở nào.
Tạm biệt tháng 5 cũng là tạm biệt những rung động trong sáng đầu tiên của cuộc đời. Cái bắt tay đầu tiên làm tim tôi rụng rời bên cây phượng già, chắc cây phượng ấy cũng đã chứng kiến rất nhiều, những cảm xúc đầu tiên tràn trề của tuổi mười tám
Nỗi nhớ đôi khi còn không thể gọi tên bởi suy cho cùng tình cảm tuổi học trò mong manh như cánh phượng mỏng nhẹ trước gió. Nó cũng có màu đỏ rực sẽ không phai trong nhiều năm tới.
<3 sau đó gần đây nhất là tháng 5 quay cuồng với những câu hỏi về các tính năng và tổn thất của chính chúng tôi.
Vậy là xong, mọi việc nhỏ sẽ kết thúc suôn sẻ, nhẹ nhàng để chào đón những vấn đề đơn giản sắp tới. Tạm biệt tháng 5!