<3 nhưng anh lại cảm thấy quen thuộc khi có em bên cạnh…dù chỉ thoáng qua cũng đủ cho anh nghị lực để bước tiếp
Mỗi ngày trôi qua là một ngày anh nghĩ đến, nếu có lúc nào anh thấy em cạn kiệt cảm xúc, thực sự không muốn gần anh nữa thì sao?
Em chán anh rồi, chán vì anh vô tâm, chán vì anh không quan tâm đến vợ chứ không phải vì anh hết yêu em.
Ta đã sửa đổi tư tưởng, không phải ta tu luyện, ngươi sẽ hiểu tình cảm của ta dành cho ngươi. Không phải là do tôi lo lắng và sợ hãi về bạn, mọi thứ sẽ trở nên đơn giản. Bây giờ anh cũng không còn nghĩ rằng, có thể anh sẽ hết lòng vì 1 người để thảnh thơi cả đời, mà thay vào đó, anh không quan tâm đến em.
Bạn sẽ hoàn toàn khác nếu tôi vẫn như bạn bây giờ. Anh sợ sau này chán em, anh sẽ làm điều sai lầm. Ôm anh đi em, đừng để anh kiệt sức vì em, dù sao anh cũng rất yêu em…
Người ta thường nói: “Không có thứ gọi là tình yêu vĩnh cửu, chỉ có những khoảnh khắc của tình cảm là vĩnh cửu.” Có vẻ như người ta đúng, vì có những ngày ta bỗng dưng hết yêu…
Một vài tin tức quen thuộc lặp đi lặp lại thường xuyên hàng ngày bỗng khiến chúng ta chán nản, những phong bì chưa mở cứ đầy dần lên theo thời gian. Chiếc điện thoại vốn là vật bất ly thân đột ngột bị bỏ nằm lăn lóc trong góc giường. Hình như ta đã quên nhau.
Có những ngày ta lặng im bên nhau, chợt thấy lòng mình thật nhẹ nhàng, không vướng bận, vương vấn..
Có những ngày chúng ta dường như lạc mất nhau….
Có những ngày hai đôi nắm tay bất chợt tách rời trên phố vẫn ôm nhau mong buông lúc nào không hay. Chúng tôi lặng lẽ đi bên nhau, hai ánh mắt vô định nhìn về hai hướng.
Tôi chán ngấy tình yêu hờ hững tháng ngày. Đó là những ngày dài chờ đợi một tin nhắn văn bản bất thường, nhưng không có tin nhắn nào. Đó là những ngày dài loay hoay tìm kiếm tình yêu đã ra đi từ một người là em.
Tôi quá chán chường với tình yêu đã hư mà không nỡ vứt bỏ. Những cuộc cãi vã kết thúc mà vẫn không tìm được tiếng nói thường xuyên cứ ngày một lớn dần. khiến tôi cảm thấy chán nản.
Bên ngoài bạn có thể trưởng thành như thế nào, bạn trẻ con, bạn lười biếng, bạn quá non nớt… có thể đó là điều khiến tôi mệt mỏi khi tiếp tục ở bên tôi.
Cho đến bây giờ tôi vẫn yêu, vẫn sẵn sàng, vẫn cho đi, vẫn chờ đợi… hay những vấn đề đó quá nhỏ để bạn có thể nhìn thấy…. Hoặc những vấn đề đó quá nhỏ để bạn có thể quan tâm đến. Bản thân tôi cũng không biết nên dừng hay tiếp tục.
Bởi vì tôi vẫn còn yêu, dù tôi kiệt sức.
Phải, yêu là mệt, nỗi đau chưa lành, thời gian sẽ làm phai mờ mọi thứ. Chỉ bịa ra một cái cớ nào đó, thật ngu ngốc phải không? Nhưng, cũ chưa đi, mẫu mới đã đến, thì ruột gan sao còn chỗ chứa? Trái tim của bạn sẽ tan vỡ!
Bỏ lỡ điều gì, khi trung tâm và suy nghĩ quá mỏng manh. Đừng cố nhồi nhét thêm những mảnh tình hay toan tính cứu vãn một mối quan hệ đã chán nản đang muốn buông bỏ. Buông tay làm bạn với cô đơn cũng đâu có gì là xấu!
Anh ơi, giờ tim em mỏi mệt lắm rồi.
Không biết cứ chờ đợi mãi thế này, có phải em là người khiến tình yêu của mình đi đến kết thúc vô ích không?
Cho đến bây giờ, dù rất cần một ai đó ở bên nhưng tôi vẫn chưa yêu ai nữa. Bởi vì tôi rất mệt mỏi. Cô đơn có lẽ cao hơn. Tôi vẫn nghĩ như vậy cho đến ngày nay.
Mệt mỏi vì bị cảm xúc cá nhân đánh lừa. Tôi đã cố, đã cố rất nhiều để có thể cười một cách trong sáng nhất nhưng không được, tôi cảm thấy như mình đang giả vờ, nụ cười của tôi vì thế mà méo mó đi.
Mệt mỏi vì phải giả vờ không biết. Ừ, anh hiểu em không thực sự yêu anh, em phải gián tiếp giống cô ấy, anh đoán em muốn có ai đó ở bên cạnh mình những lúc yếu lòng, có lẽ mỗi khi anh và cô ấy bất hòa
Yêu em anh mệt lắm rồi…
Tôi chán phải cố gắng chịu đựng, bởi vì tôi thực sự phải giả vờ rằng người tôi yêu là bạn chứ không phải cô ấy.
Nhưng anh cũng hiểu, dù sao tôi cũng yêu cô ấy rất nhiều, nhưng trái tim tôi không có chỗ cho anh.
Tôi đã từng thích một tình yêu nhẹ nhàng không phô trương tuy dài nhưng sao khó quá. Đôi khi tôi tự nhủ không yêu ai nữa, tôi đủ kiệt quệ rồi.
Không phải cuộc sống thật nhàm chán và vô nghĩa sao? Bây giờ tôi cảm thấy mệt mỏi vì không theo đuổi được điều gì giá trị và có chút tò mò muốn làm điều gì đó. Gần như không có động lực để duy trì cuộc sống.
Chưa bao giờ thấy mệt mỏi mà chẳng làm được gì, chẳng biết kêu ai cho vơi bớt.
Cùng đi trên một con đường, nhưng bước chân nào rồi cũng sẽ mỏi mòn theo chặng đường dài, nếu không biết nắm tay nhau vượt qua thì tình yêu sẽ mỏi và ốm…
Người ta cứ nói phụ nữ phải mạnh mẽ, phải tự lập, không cần dựa dẫm vào ai. Nhưng mọi người không biết, một cô nương phải kiệt quệ cỡ nào mới làm được như vậy?
Bây giờ tôi mệt rồi…
Tôi muốn bạn ngay bây giờ…
Bây giờ, dựa vào anh một chút…
Lâu dài: Yêu là khi chúng ta thực sự mệt mỏi, thực sự chán chường, thực sự không cần cố gắng hơn nữa. Hãy làm cho tình yêu trở nên mới mẻ và hấp dẫn hơn, nếu cứ tỏ ra vô tư và lạnh lùng thì dần dần chúng ta sẽ đẩy nhau ra xa nhau trong im lặng.