Yêu xa, nói ra phiền phức thì không khó, nhưng nói thẳng thì không dễ. Không có gì khiến tình yêu tan vỡ nhanh hơn sự chán nản…
Bất cứ ai có vẻ yêu và tin vào tình yêu của họ đều cảm thấy ngưỡng mộ. Và không thể phủ nhận, những câu chuyện yêu xa như vậy thật đẹp. Sở dĩ ai cũng ngưỡng mộ là vì không mấy ai đủ dũng khí để thích từ xa, hay vì yêu nhiều đến mức không thể chia tay, trong lòng không đủ niềm tin.
Sau 12 tháng yêu xa, câu chuyện của cặp đôi trên cũng không khác hoàn toàn. Họ vẫn gọi lại nói với nhau, dù sao cũng hứa hẹn, vẫn khẳng định sẽ như ý đến cùng. Nhưng chỉ một tuần sau, họ tuyên bố chia tay.
Dù sao thì yêu xa cũng đẹp theo cách của nó. Đó là khi mỗi người luôn nghĩ đến nhau, tôn trọng nhau và đứng vững vì nhau. Và khi yêu xa tan vỡ, chúng ta không thể chịu trách nhiệm cho bất cứ ai. Vì ai cũng phải sống tốt cuộc đời của mình.
Không phải chúng ta không thử đối mặt với thời gian, cũng không phải chúng ta chưa từng “cãi” mệnh trời. Đơn giản là chúng tôi đã cố gắng, và đã cố gắng hết sức, chỉ đơn giản là kết quả chưa được như ý… Nên chúng tôi không hối tiếc. Thế là xong!
Yêu xa là mãi mãi, dù có cố gắng cân nhắc và yêu thương đến đâu cũng không đủ để đánh bại khoảng cách. Và sự khác biệt về thời gian cũng khiến những trái tim ngày càng lạc nhịp. Ở phía trên, bất chấp mọi nỗ lực, chúng tôi vẫn quyết tâm bứt phá, bỏ qua những lo lắng và oán giận, và tập trung vào điều gì đó tốt hơn.
Điều khiến tôi mãi day dứt là chúng tôi đã chia tay mà không có cơ hội gặp lại nhau. Và có thể, đến lúc tôi không còn nghĩ về anh nữa, những kỷ niệm giữa chúng tôi đã phai nhạt đến mức dù có cố nhíu mày cũng không thể cho rằng mình sẽ gặp lại anh.
Rồi em cũng phải hiểu, yêu xa là có người yêu trên danh nghĩa nhưng không gần gũi, không đi dạo cùng nhau, hay đơn giản là cùng người ấy ăn món ngon.
Mọi người thường cho rằng, yêu xa chỉ cần sự tin tưởng, bao dung và hơn hết là sự chung thủy dành cho nhau. Nhưng em đã đợi, đã tin và yêu anh, vậy hà cớ gì chúng ta lại phải ra đi những câu chuyện còn dang dở. Vậy là tình yêu của chúng ta chưa đủ lớn hay đơn giản là do khoảng cách quá xa để có thể quay lại bên nhau?
Yêu xa có hàng triệu lý do để ra đi. Nhưng với tôi, “trong trăm lý do để chia tay, vẫn có thể tìm thấy một lý do để tiếp tục thích”, tình cảm đó thực sự đáng trân trọng.
Tôi đã từng rất buồn khi ở trong một mối quan hệ yêu xa, buồn đến mức viết ra tâm trạng buồn bã, u sầu. Kiểu như “Trong một mối quan hệ xa cách, đôi khi chúng ta phải làm mọi thứ chỉ để biết rằng chúng ta thực sự chẳng có gì cả…”. Và nếu tôi không yêu như thế thì làm sao bây giờ tôi có người để nhớ, để thương? Tôi nhớ một người ở xa, nhớ rất nhiều…
Tôi chia tay anh chỉ vì xa cách, tôi không thể ở bên anh từng ngày, quan tâm anh như bao người yêu nhau khác, ở anh nói chung là mất hết hy vọng. cân nhắc trong tình yêu đó. Em chọn buông tay anh bước tiếp con đường em đi một mình.
Có thể yêu xa là lý do để nói lời chia tay tuy nhiên bạn cũng muốn xem xét tình cảm của hai người dành cho nhau như thế nào? Khi cô ấy hết yêu và không muốn tiếp tục, mặc cho tôi cố gắng níu kéo, liệu 2 người có trở lại như xưa?
Yêu xa là phép thử đối với nhiều người kiên trì, kiên định và hoàn toàn không phù hợp với những người đa nghi như Tào Tháo, hay dòng dõi đã mất của Hoạn Thư. Yêu gần đôi khi quản lý nhau cũng mệt, yêu xa đến thế sao? Đừng có mơ!
Yêu xa là lúc bạn rất nhớ nhung mà không biết đối phương có nhớ mình không? Một người cô đơn tốt hơn là một người yêu xa. Bởi vì nếu bạn chỉ có một mình, bạn sẽ không muốn hồi tưởng bất cứ điều gì. Nhưng những người yêu xa luôn khắc khoải nhớ nhung người mình yêu.
Có thể chúng ta đã gặp đúng người để yêu nhưng không đúng thời điểm nên không được ở bên nhau nên không thể trách một trong hai người buông tay vì cái gọi là khoảng cách.
Trong tình yêu xa, có những người mạnh mẽ với niềm tin không tưởng về sự sẵn sàng, tuy nhiên cũng có những người có trái tim mềm yếu, tinh tế hơn. Chúng ta không thể trách họ về cách họ lựa chọn, bởi những thứ tình cảm luôn phải được thấu hiểu tận tâm.
Trong vài năm qua, tôi biết bạn và tôi thực sự đã cố gắng và nỗ lực hết mình để vượt qua nỗi nhớ này…nhưng ahh có vẻ như lần này…tôi, tôi không có đủ sức mạnh để có thể cố gắng nữa…bạn chỉ đơn giản là bạn…
Anh ah…hay…anh…buông…tay em ra,…. Không phải, không phải vì anh đã ngừng yêu em… mà vì anh sợ. Anh rất sợ, sợ rằng em sẽ như anh lúc này… lại thêm cô đơn dù tình yêu vẫn còn đó…
Tôi ích kỷ quá phải không?… nhưng tôi thực sự nghĩ rằng mình nên làm điều đó, phải không… có lẽ lúc này bạn cũng giống tôi, tôi cần phải buông tay nhưng Anh sợ làm em đau nên không thể…
Thế là xong…cứ làm đi! Anh sẽ buông tay em như thế…buông tay nhau rồi sẽ mãi hạnh phúc…dù ngày sau có ra sao hãy hứa với anh rằng em sẽ luôn như vậy cần phải ở lại một cuộc sống tuyệt vời, phải không? hãy cười lên để sau này nếu bây giờ có dịp gặp lại, chúng ta sẽ nhìn nhau và mỉm cười hạnh phúc!
<3 Vượt qua thời gian, vượt qua khoảng cách, nhưng hãy đợi cho đến khi chúng ta ở bên nhau. Buông tay, nhưng không hoàn toàn hết tình cảm.