<3 Anh ơi, em có đọc được một câu thế này: “Nhân duyên gặp tri kỉ”… Chắc nó đúng với em nhỉ?
Anh ơi, dù con đường có dài bao nhiêu thì bến đỗ này vẫn luôn chờ đợi anh, là hậu phương vững chắc để anh yên tâm thực hiện nhiệm vụ, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ thời gian có nhau. Luôn giữ đạo về tương lai và về tình yêu của chúng ta!
Anh ơi! Em cũng mong chờ anh!
Con đường phía trước còn dài, còn nhiều ngã rẽ,
khi tình yêu còn đó anh và em hãy bước tiếp vì tất cả yêu thương em nhé
Bất chấp đúng sai, bất chấp đàm tiếu!
Không biết, có khi không cần biết…
Bây giờ tôi chỉ biết thế, cần thế và vui như thế! Nó nhỏ thôi..!
Cô ấy sẽ vẫn yêu bạn, chờ đợi bạn, còn gì hạnh phúc hơn thế? Người phụ nữ bé nhỏ của anh đã lớn, đã biết yêu anh nhiều chưa? Tình yêu bấy lâu nay không còn đây sao?
Tình yêu nói chung là phải kiên nhẫn chờ đợi, cho nhau khoảng lặng vừa đủ, thời gian để tĩnh tâm nhìn lại mọi chuyện đã qua….
Người ta nói tình xưa thường tan vỡ, anh không tưởng tượng nổi, nếu một ngày em buồn nhưng vẫn nghĩ đến anh, hay quay về với anh, đứa con sẽ chờ đợi anh ở bên kết thúc con đường…
Cứ than vãn, khóc lóc như thế, ngày mai tôi sẽ lại vui lòng với mọi người mỗi đêm như một kẻ yếu đuối không phải là tôi, bởi vì tôi sẽ chỉ yếu đuối trước đó mà thôi. Chỉ có anh thôi, chắc em đủ sức để đương đầu với mọi thứ chờ đợi để anh có thể quay lại, vì vậy hãy cố gắng hết sức, sớm quay lại với em nhé.
Tôi vẫn ở trong khu phố nhộn nhịp đó một mình. Trước đây đã có lúc tôi muốn biến mất vì nơi này được tưởng tượng là cuộc sống của chúng tôi như trước đây. Tôi đã thuyết phục bản thân ở lại và chờ đợi bạn, chờ đợi bạn và mong đợi bạn nhiều hơn.
Phòng này chưa đóng vì bạn đã rời đi. Tôi không biết đã bao nhiêu lần tôi sợ phải vào đó một mình. Tôi dần dần quen với nó mỗi ngày, một cánh cửa mở có nghĩa là căn phòng trống rỗng. Và căn phòng trống dù sao cũng đang đợi anh.
Tôi sống bằng tình yêu mà bạn nuôi dưỡng, bằng những cuộc điện thoại dài vào mỗi đêm se lạnh. Em có lạnh không, em có nhớ anh nhiều không? Mỗi ngày nếu bạn biết tôi nhớ bạn nhiều như thế nào, bạn sẽ không thể rời xa tôi trong sự chờ đợi dài đằng đẵng năm tháng.
Tiếng kéo chăn. Dịu dàng còn trong đôi mắt thấy màu đêm. Nhìn vào bức tranh đồ sộ của chúng tôi, trái tim tôi tự nhủ: “Anh sẽ đợi để em có thể quay lại…”
Tôi có một suy nghĩ rất ngu ngốc: không giữ được em thì để tôi đi, cho tôi tự do thích, tự do lựa chọn, chán rồi thì thôi. trở lại với bạn, để tôi là người tình cuối cùng của mình. Bạn có thể làm điều đó?
Ai đó đã nhanh chóng khẳng định rằng: “chờ đợi là một hạnh phúc”. Tôi cảm thấy như tôi thường cảm thấy cảm giác đó dâng lên trong tim mình. Hạnh phúc vì biết rằng dù xa nhau nhưng chúng ta vẫn yêu nhau rất nhiều. Niềm hạnh phúc hòa quyện với nỗi nhớ tạo nên những cung bậc cảm xúc rất thực của tâm hồn.
Mong mâm cơm nguội, để đồng hồ tích tắc trong đêm tĩnh mịch chờ em lại về ăn cơm.
Anh sẽ đợi để em có thể đơn giản trở về, để cảm nhận những giọt nước mắt hạnh phúc khi tiễn anh ra sân bay, đón chờ em, và nghẹn ngào khi nhìn thấy hình bóng quen thuộc khiến anh nhớ lại những năm tháng, anh nhớ em khôn tả. Anh đã ôm em và khóc, mặc cho mọi người cứ nhìn anh
Chúng tôi đã sẵn sàng cho nhau trong nhiều năm. Em thực sự đã đánh đổi tuổi thanh xuân của mình và cố gắng kiên nhẫn chờ đợi anh, đơn giản vì em yêu anh. Tình yêu của em cho đến bây giờ vẫn không thay đổi, em chỉ muốn anh quay lại và làm người chồng tốt của em. Anh sẽ luôn chờ đợi như ngày xưa nhưng đừng bắt em đợi lâu nhé!
Anh mỉm cười rồi gật đầu vẫy tay chào tôi rồi vào trong. Tôi đã khóc giữa biển người mênh mông, giờ tôi mới nhận ra mình đã yêu anh mất rồi. Tôi sẽ mong đợi bạn vì kết quả cuối cùng bạn là người tôi thích, bạn là người tôi yêu. Tôi sẽ dự đoán bạn.
Em không chỉ rời bỏ anh mà còn cùng em tham gia vào cuộc sống của anh. Bạn nên trở lại, chắc chắn. Tôi sẽ dự đoán bạn, thực sự. Hãy quay lại nhanh đi, cả thế giới của tôi!
Bạn biết cho dù không phải bây giờ, bất kể phải mất bao lâu, chỉ cần tôi phải đợi, tôi nhất định sẽ đợi cho đến khi bạn thực sự đứng ngay tại đây, đúng không cạnh tôi. Mọi người cư trú theo tôn giáo, phải không? Đó là lý do tại sao tôi sẽ luôn tưởng tượng những gì tôi nghĩ. Bạn hiểu không?
Kết luận: Chờ đợi là một cảm giác nói thì dễ, nhưng thực sự, để làm được điều đó cần rất nhiều can đảm và niềm tin. Khi bạn yêu một ai đó quá sâu sắc, có lẽ sự chờ đợi sẽ trở thành một yếu tố thuần khiết, ngay cả khi đối mặt với sự nhức nhối của vòng xoáy thời gian.