STT chúng ta đã có một cuộc sống bên nhau hấp dẫn phải không “bạn cũ” – 1000Status

Chúng ta đã từng rất thân thiết, nắm tay nhau đi tìm trời xanh mây trắng, cũng háo hức tương lai, khao khát những điều tốt đẹp, gửi gắm những lời êm ái. đơn giản. Nhưng đơn giản là đã quen với…

Cùng khóc, cùng cùng cười, chia sẻ cho nhau bao tâm tư, mà giờ nhìn nhau thấy ngại. Chúng tôi đã từng ngây thơ cho rằng mình sẽ đóng cửa trong một thời gian rất, rất, rất rất dài, tuy nhiên giờ đây chúng tôi đã có “người bạn thân mới” của riêng mình

Ngày đó, mỗi khi ra mắt bài hát mới, chúng tôi lại cùng nhau chú ý. Trong những ngày đó, bất cứ khi nào có một hướng dẫn sắp ra mắt, bạn sẽ nói với tôi ngay lập tức. Trên giá sách vẫn còn đó, những cuốn sách có chữ ký của hai chúng tôi. Nhưng tình yêu giữa hai chúng ta, bây giờ là trước đây.

Chúng tôi đã từng rất vui vẻ, đã từng rất thân thiết, tôi ngạc nhiên nếu họ có một giây để nhớ lại. Có thể nhược điểm của tôi là “biết cách kết bạn, nhưng không biết cách làm bạn”. Cứ thế, người cứ đến rồi đi, và cuối cùng, tôi cô đơn cho đến cuối những năm tiếp theo.

Thì ra, người ta thường nóihai chữ “bạn tốt cũ” còn đau hơn hai chữ “người yêu cũ”, thường không sai. Trước đây, bạn xuất hiện trong những câu chuyện của tôi như một người bạn tâm tình, nhưng bây giờ, nếu tôi vô tình chỉ ra bạn, tôi gọi bạn là “bạn tốt cũ”.

Tôi đã hiểu rằng chỉ đơn giản là một người bạn thân thiết không có nghĩa là bạn đủ trân trọng để được trân trọng. Cuộc đời mỗi người có thể có những định hướng hoàn toàn khác nhau, tư tưởng và niềm tin sẽ dần thay đổi và chúng ta sẽ không bao giờ trở lại như xưa được. Tôi đã xác định điều này từ rất lâu và bạn không còn là bạn tốt cũ của tôi nữa.

Những kỷ niệm tuyệt vời nhất mà tôi từng có là khi được ở bên bạn, nhưng đó chỉ là những kỷ niệm. Bây giờ chúng ta sẽ không ở bên nhau, sẽ không có thêm những hồi ức như thời điểm đó. Cuộc sống của mọi người vẫn tiếp diễn…

Đã từng có một khoảnh khắc Tôi mong thời gian sẽ dừng lại vĩnh viễn, để được đắm chìm trong dư vị của tuổi trẻ dưới bầu trời thanh xuân, nơi có tôi, có bạn, có chúng ta cùng cười, cùng khóc cùng nhau, cùng nhau ước mơ. Ở đó, năm tháng phai nhạt đã vô tình xóa nhòa đi những kỉ niệm, tình bạn ấy giờ chỉ dám gọi bằng hai từ “đã từng”.

Chúng ta đã từng rất thân, những ngày rong ruổi khắp thành phố cùng nhau, mặc cho cuộc sống xô bồ, bon chen nhưng vẫn bình yên trao nhau yêu thương. chân thành nhất, không dối trá, không tranh đua với cuộc đời,.. Vậy mà thời gian đã vô tình lấy đi sự trong trắng ấy, hay chính chúng ta chưa tìm ra câu trả lời cho năm tháng nhạt nhòa. cái đó. Xa, rồi xa…

Bây giờ, Tôi khao khát trong cái cau mày oán hận, những giận hờn vu vơ của anh rồi dễ dàng xóa đi như một đứa trẻ, háo hức với những câu hỏi dành cho nhau. Mỗi đứa một đô thị, một nỗi lo riêng, một mối quan hệ riêng, cứ xóa dần đi những hồi ức, như những trang sách đã nhạt màu theo năm tháng. Thời gian đáng sợ biết bao!

Bây giờ, gục đầu trên sân thượng, bầu trời vẫn trong xanh như 12 tháng ấy, nhưng không ai nằm cạnh tôi ngắm mây đếm máy bay. Còn ai nhớ ước xưa không?

<3 từ đâu mà câu hỏi khó đỡ “bạn có khỏe không?” Nó còn khiến tim ai thắt lại.

Bạn vẫn giữ một vị trí đặc biệt trong trái tim tôi, cho dù bạn có thể không phải là một người bạn tốt, tôi vẫn chúc bạn hạnh phúc và viên mãn. Rốt cuộc, bạn đã giúp tôi trở thành con người đặc biệt như bây giờ, vì vậy cảm ơn, người bạn đắt giá của tôi…

Tôi cho rằng khi lớn lên ai cũng có một con đường mà mình đã chọn, và có lẽ chúng ta không thể đi cùng nhau được nữa, buồn lắm. Nhưng đó là con đường hai ta chọn, có thể sai nhưng không thể quay đầu lại phải không anh? Tiếp tục nào bạn của tôi, những năm tháng thật vui khi chúng ta là bạn thân.

Kết thúc: Ta đã từng rất thân, mà giờ thành người xa lạ, một lời chào cũng làm tay ai ngượng ngùng, Để rồi ta thôi bơ vơ Im lặng cho dòng thời gian trôi, để những hồi ức vẫn nguyên vẹn và tròn đầy, không bị bóp méo khi hỏi thăm. Nếu có kiếp sau, chúng ta vẫn sẽ là bạn tâm giao!