Stt có ngày cạn, anh muốn một nơi bình yên – 1000Status

Cuộc sống có những mệt mỏi và lo toan. Hết chuyện này đến chuyện khác cứ ập đến khiến người ta thực sự cảm thấy chán nản, nói chung là muốn buông xuôi để giải quyết những khó khăn hiện tại. Và những ngày ấy, chúng ta cần sự bình yên hơn ai hết, cần những khoảng lặng để trải lòng, để ngẫm lại những gì đã qua…

Có những ngày ở nhà, không đi đâu, không gặp ai, chỉ gác chân lên gối, tóc xõa, không ở thế gian’ trên thương trường, đối với chị FA đó có lẽ là bình yên nhất .

Tôi thèm nhìn cánh đồng xa, thèm quê, những góc ruộng, mái nhà lá, bờ tre, ao làng. Hay về miền quê xa, thảnh thơi vun vén căn nhà nhỏ, thả cá mò cua bắt gà… hưởng cuộc sống bình yên!

Lười quá phải không khi với tôi, điều thú vị nhất có lẽ là có một tổ ấm nhỏ trên thảo nguyên xanh, khi mùa thu về hay bão về cùng người ta thong dong nghe những bản ballad nhẹ nhàng, tận hưởng một tách trà nóng, cư trú một cuộc sống bình yên không xô bồ.

Tôi thích cảm giác chạy bộ giữa rừng cây xanh mướt, bao quanh là hồ nước lớn, hít thở nhẹ nhàng và cảm nhận cuộc sống bình yên bất chấp những thăng trầm của cuộc sống.

Giữa bộn bề cuộc sống, có những lúc ta vật vã và ngỡ ngàng không biết sự bình yên vốn có của mình giờ đã ra đi? Để duy trì một chút bình yên trong tâm hồn, chúng ta không cần phải chiến đấu để tìm thấy nó. Bình yên hiện diện trong những vấn đề dễ dàng trong cuộc sống này mà chúng ta đã vô tình lãng quên.

Có những ngày thật mệt mỏi, và có những ngày, chúng ta muốn bình yên hơn thế. Trong những ngày này, chúng ta phải buông bỏ mọi điều nhỏ nhặt và đi đến một nơi nào đó mà chúng ta có thể bình yên trở lại.

Có những ngày ta khao khát một chốn bình yên, trốn bon chen, trốn mệt mỏi của xã hội và chở che yêu thương.

Đời là thế, thường thì chúng ta muốn một nơi xa, một ngôi nhà vô tận, chẳng làm gì cả, chỉ ngồi đó, nhìn trời nhìn đất, trầm ngâm kể chuyện cũ, về những kế hoạch cho dài hạn hơn hay vẽ ra một cuộc sống như mơ để xua tan mệt mỏi. Kết thúc câu chuyện và trở về chỗ cũ.

Cuộc đời này có những ngày như thế, những ngày ta thấy vô cùng vô vọng về bản thân, về mọi thứ xung quanh, muốn đi thật xa để trốn tránh mọi thứ cho đến khi đến nơi. Tôi cảm thấy bình yên và có thể trở lại…

Tôi muốn sống một cuộc sống yên bình và tĩnh lặng. Tôi thậm chí đã giải phóng bản thân khỏi mọi trách nhiệm. Tôi muốn sự bình yên, tự do và cái nhìn sâu sắc về cuộc sống. Tôi không quan tâm mình có người theo dõi hay không, sự công nhận hay danh tiếng.

Đôi khi tôi muốn phát điên. Vâng. Bởi vì không ai có thời gian để quan tâm đến một vài người điên. Và kể từ đó nó bình yên đến lạ lùng. Nhưng con người chỉ mơ ước khi họ thực sự cạn kiệt trong cuộc sống hiện tại.

Cuộc đời này không tính trăm tuổi, chỉ sống được một ngày. Tôi trú ngụ bằng cung bậc tình cảm trong lòng. Ngu cũng là khôn. Chừng nào tôi còn được là chính mình, hãy tận hưởng một cuộc sống bình yên!

Khi cuộc đời đã trải qua bao thăng trầm, con người ta chỉ mong những năm tháng bình yên, êm ả trôi qua một cách dễ dàng. Khi đã trải qua quá nhiều đau thương và đổ vỡ, tôi chỉ mong lòng mình đủ tĩnh lặng và bình yên để nhìn mọi thứ nhẹ nhàng hơn.

Kết luận: Ngẫm lại, có người khao khát sự cô tịch, chỉ khi đó tâm hồn mới thanh thản mà không đắn đo. Đó có phải là mong muốn hòa bình thực sự? Có lẽ điều đúng đắn nhất lúc này không phải là “cô đơn” mà trong giông tố bão táp của cuộc đời vẫn luôn có sự bình yên trong tâm hồn.