Ở tuổi 24, chúng ta bắt đầu sống có ý thức và trách nhiệm hơn, không phải cho bất kỳ ai mà cho chính chúng ta. Ta tập cho mình sống một cuộc sống tự đứng trên đôi chân của mình để sau khi vấp ngã, dù đau, dù mệt… ta vẫn có thể đứng dậy dù có rơi bao nhiêu giọt nước mắt trước đó.
Tuổi 24 là một cột mốc quan trọng trong cuộc đời. Nó không đủ trẻ để phàn nàn, nhưng nó cũng không đủ già để suy luận. Ngay khi bạn bước sang tuổi 24, rất nhiều bất an đổ lên đầu bạn.
24 tuổi không phải là quá nhỏ để nhìn cuộc đời tràn ngập màu hồng. Những vấp ngã và sai lầm giúp tôi trưởng thành hơn để không còn ngây thơ như khi cho rằng ai cũng là người hiệu quả.
Ở tuổi 24, bạn chợt nhận thấy trong suy nghĩ và tâm hồn mình trưởng thành hơn hẳn. Bạn trở nên trầm lặng hơn, ngại giao tiếp, ngại chia sẻ, ngại mở lòng, ngại yêu và thậm chí sợ bước vào cuộc sống của người khác.
Tuổi 24, cái tuổi thanh xuân chín muồi, chuẩn bị bước sang một bước ngoặt của tuổi mà ai cũng có thể thực sự cảm nhận được sự già đi của thể chất và tâm hồn mỗi người.
Tuổi 24 là lúc để bạn đơn giản nhận ra: Chúng ta sẽ trưởng thành từ những vấp ngã và biến cố, sẽ tỉnh táo trước những “cú tát” của cuộc đời. Cuộc sống khắc nghiệt và rộng lớn, nhưng cũng chứa đầy sự bao dung và thay thế.
24 tuổi, hãy biết mục tiêu trong công việc của bạn là gì. Hãy tự hỏi bản thân bạn muốn trở thành ai trong 5, 10 năm nữa? Có một mục tiêu cung cấp cho bạn động lực và sự khôn ngoan để đưa ra lựa chọn.
24 tuổi – độ tuổi bắt đầu trưởng thành để suy nghĩ về công việc, gia đình và cuộc sống sau này. Nhưng sao tôi lại thấy em khác. Anh thấy em còn non nớt lắm, chưa biết suy nghĩ, chỉ ham chơi
24 tuổi chập chững đối mặt với sóng gió nên thấy chênh vênh. Chúng ta không thể ở giữa tâm lý đàn bà con trai mơ mộng viển vông, tuổi 24 cần phải mạnh mẽ để vô tư, để trải qua những bấp bênh của cuộc đời mà mình không cần.
Vì tôi 24 tuổi, tôi cũng muốn có một chút “thời gian yên tĩnh” để suy nghĩ cho bản thân, cho cuộc sống tương lai của mình. Con người rất mờ mịt. Tôi không đặc biệt nhưng tôi khác biệt, tôi mạnh mẽ nhưng tôi cũng yếu đuối, tôi tự ti nhưng tôi cũng kiêu ngạo, tôi trẻ con nhưng tôi cũng rất già, tôi đơn giản nhưng cũng rất khó hiểu.
24 tuổi, ta đã làm được gì và có gì trong tay? Mọi thứ bây giờ nó vẫn chỉ dừng lại ở con số 0 hình cầu. Một cô gái mới ra trường, chập chững bước vào đời. Chúng ta đang đứng giữa những ngã rẽ của cuộc đời, không biết phải quyết định cho mình con đường nào.
Ở tuổi 24, chúng ta vẫn đang tìm kiếm một công việc chấp nhận được và đúng với ước mơ của mình. Tôi luôn nắm bắt những cơ hội có thể đến với mình, nhưng may mắn dường như không mỉm cười với tôi. Tuy nhiên, dù sao tôi cũng không lùi bước và hy vọng rằng mỗi nỗ lực của tôi đến một lúc nào đó sẽ được đền đáp.
Tuổi 24, cái tuổi không còn trẻ để vô tư, hồn nhiên vui đùa, hạnh phúc với những điều khiến ta vui và lại không thể bày tỏ một góc độ khó chịu với những điều mình ghét, mình không thích…
tr> p>
24 tuổi có thể là lúc ta chợt hiểu rằng chẳng còn đủ thời gian để hờn dỗi, mỗi phút trôi qua sẽ không bao giờ trở lại. Chúng ta chỉ có đủ thời gian cho tình yêu, phải trân trọng từng giây phút đang có.
Tuổi 24, với những vấn đề được và mất, học cách buông bỏ, chấp nhận an phận phương trời có lẽ là điều nên làm nhất!
Ở tuổi 24, cứ ngỡ với những kinh nghiệm đã có, những vấp ngã của ngày hôm qua sẽ mang đến một cái kết viên mãn cho tình yêu hiện tại. Nhưng không, tình yêu nào cũng có lúc đầu hạnh phúc.
Tuổi 24 ấy ai cũng vấp ngã, thất vọng về bản thân, áp lực chồng chất. Mỗi lần như thế, hình ảnh cha mẹ ở quê lại hiện lên trong đầu tôi, khiến tôi không thể đầu hàng, tiếp tục vươn lên và chiến đấu với cuộc sống khắc nghiệt này.
24 tuổi không còn trẻ để phàn nàn, nhưng chưa đủ tuổi để gây ra. Vừa bước qua tuổi 24, bao nhiêu bất an đổ lên đầu tôi. Phải chăng khi Chúa gieo rắc cho thế gian sự ổn định, niềm vui và hạnh phúc.
24 tuổi không phải là quá nhỏ để nhìn cuộc đời tràn ngập màu hồng. Những vấp ngã, sai lầm trong tình yêu đã khiến tôi trưởng thành hơn để không còn ngây thơ như ngày xưa nghĩ ai cũng là người tốt.
Tuổi 24, bạn chợt nhận ra có một sự trưởng thành hơn trong suy nghĩ và trong tâm hồn. Bạn trở nên trầm lặng hơn, ngại giao tiếp, ngại chia sẻ, ngại mở lòng, ngại yêu và thậm chí ngại bước vào cuộc sống của người khác.
Tuổi 24, có những nỗi cô đơn không đầu không cuối. Nỗi cô đơn cứ vương vấn như cơn gió đầu mùa, ngột ngạt, kiệt quệ và trống rỗng. Tôi thu mình vào một góc và khóc may mắn, nói rằng tôi không biết tại sao. Nó chỉ đơn giản là cảm thấy trống rỗng, mong manh và tan vỡ. Đó là một chút nhạy cảm phức tạp của một cô gái tuổi đôi mươi.
Ở tuổi 24, chúng ta hoàn toàn ý thức được rằng mỗi người đều mong muốn có ít nhất một người để sát cánh cùng mình, chia sẻ những vui buồn trong cuộc sống. Nhưng chúng ta không cần phải có, vì lẽ tất yếu phải có “duyên”.
Tuổi 24, tôi thực sự phải đối diện với những thất bại đầu tiên của cuộc đời, trái tim tôi như nghẹt thở sau những thất bại ấy. Tôi cảm thấy thế giới này chỉ có một mình tôi, tôi cô đơn, cô đơn giữa dòng người hối hả và nhộn nhịp…
24 tuổi, vẫn còn nhiều thứ để tìm kiếm và theo đuổi. Mỗi người chúng ta càng lớn lên, chúng ta càng trở nên dũng cảm hơn và được dạy cách đối mặt với những tổn thương và vấp ngã một cách nhẹ nhàng hơn.