Ngoài kia, nắng lại về, gió vẫn gào thét, có bao giờ bạn thấy từng chiếc lá bàng cuối đông rơi trên góc đại lộ quen thuộc. Chuyện xưa đã qua, lá lại rơi về cội. Có lẽ tôi không nên bận tâm nhiều, phải không? Nếu anh có đến và dừng lại ở con hẻm của tôi, đừng gõ cửa, đừng thức dậy trong tôi…
Nếu bạn cần tôi hài lòng, hãy để tôi hài lòng ngay bây giờ. Dù anh đã làm mọi cách để bỏ mặc em, mỗi nỗi đau và sự trống vắng. Nhưng tôi chấp nhận rằng tôi bây giờ là anh trai! Nếu em quay lại, nắng vàng như ngày ta yêu nhau, em đừng vội tìm anh…
Niềm vui trong tôi vốn đã rất ít…nhưng rõ ràng niềm vui mà tôi mang lại cho người khác lại càng ít hơn…Vì vậy, tôi biết rằng với bạn, bạn sẽ không bao giờ có được. Bạn không thể có được niềm vui từ niềm hạnh phúc trọn vẹn của mình…quên tất cả đi…quên tôi đi.
Rồi ta cũng sẽ bỏ bê nhau. Rồi em và anh sẽ hài lòng nhưng bên một người khác chứ không phải nhau như tưởng ban đầu. Vậy nên em hãy nhẹ nhàng bước ra khỏi cuộc đời anh và đừng bao giờ quay lại…
Trong tình yêu, tôi có thể cực kỳ tế nhị, chỉ cần còn yêu người ấy, thì dù đau đến mấy, tôi cũng sẽ chấp nhận tha thứ. Nhưng rồi khi trái tim chai đá và tổn thương, tôi cảm thấy kiệt sức, chán chường và không muốn cố gắng nữa. Tôi quyết định buông tay…
Anh chọn rời xa em không phải vì anh hết yêu em mà vì anh không thể yêu nữa, không thể chờ đợi được nữa. Không phải vì anh không cần nắm tay em, mà là anh không thể duy trì được nữa, bởi vì anh đã quá nhàm chán với việc sẵn sàng vì em… Vậy nên đừng trách anh vô tình, hãy hỏi sau khi anh đến bên em , cần tựa vào vai anh. , bạn đã thực sự hiểu tôi và vì tôi chưa?
Khi em nhất quyết quay lưng, Anh lại níu kéo, van xin em hãy nghĩ lại, nhưng rồi em chợt nhận ra, đó chỉ là một trò đùa giữa cuộc đời. Nếu yêu tôi sao không nghĩ cho tôi từng điều nhỏ nhất khi chúng ta còn bên nhau? Chỉ một khi tôi biết tôi đã mất bạn, tôi có cần quay lại và cầu xin sự tha thứ của bạn không? Quá muộn rồi anh bạn!
Tôi đã biết bao nhiêu lần bạn làm tôi buồn và buồn, nhưng hãy cho tôi biết phải làm gì, vì bây giờ bạn có thể không còn là gì đối với tôi nữa. Sức chịu đựng của mỗi người cụ thể đều có giới hạn và bạn đã vượt qua giới hạn đó rồi.
Mọi người trách tôi thiếu tế nhị, nói tục. Nhưng trên hết, anh chắc chắn là người duy nhất hiểu lời giải thích. Nếu bạn còn có ý định thích một người khác, hãy ghi nhớ một điều: tình yêu không bao giờ có chỗ cho sự thờ ơ.
Bạn! Đừng trách em vô tìnhvì em biết trái tim mình sẽ không thể đập nổi những nhịp đập của yêu thương nữa, em gọi là yêu thôi, kiếp này đã gánh hết rồi. trái tim tôi rỉ máu, nó đã bị tổn thương rất nhiều và bây giờ nó cứng lại và đóng băng….nó lạnh lắm bạn biết không….
<3 Chỉ là cảm xúc sơ khai thôi anh em ơi…rồi thời gian sẽ xóa nhòa tất cả…rồi anh sẽ tìm được cảm xúc mới với 1 cô gái khác….
Anh không thể điều khiển được trái tim mình nữa, giờ nó vô cảm trước mọi thứ… ngọn lửa yêu thương trong em sẽ không thể làm dịu đi lớp băng giá trong trái tim anh, trái tim em đâu rồi… Anh sợ nó chưa tan hết, ngọn lửa trong em đã bị những giọt nước lạnh từ trái tim anh dập tắt…không thể cứu vãn được nữa.
Đừng trách em lạnh lùng khi em quá vô tâm… Và cũng đừng trách em vô tâm khi em không biết cách đối phó.
Kết thúc: Không giữ thì mất cũng đừng tìm. Hãy trân trọng những người thân yêu của bạn, những người chồng, có một người vợ tuyệt vời và những đứa con là điều may mắn nhất trong cuộc đời. Hãy chăm sóc gia đình của bạn. Đừng đánh mất những gì đã từng là niềm vui cá nhân của bạn. hãy là tất cả đối với tôi!