STT hay chỉ cần anh yêu em vui, em không vui anh sẽ đi, anh không nghĩ đến chuyện lấy chồng – 1000Status

Đừng nghĩ yêu là phải cưới, mà chỉ đơn giản là yêu vì sự hoàn hảo, vì sự chân thành, sau đó là tính lâu dài, được không?

Chợt tôi nghĩ, lâu lắm rồi tôi mới nghĩ, có lẽ mình sẽ không lấy chồng. Tôi chỉ yêu thôi, không cưới được sao?

Ai cũng yêu rồi sẽ cưới, nhưng tình yêu chỉ tính bằng tháng năm chứ không phải bằng cả cuộc đời gắn bó. Thà hai bên là người yêu của nhau, không bắt đầu cũng chẳng cần kết thúc.

Hay mình cứ yêu nhau đi, cứ lãng mạn và quan tâm nhau thế này nhé anh. Bạn có khỏe không?

Thà làm người yêu, vui thì về, buồn thì đi, cạn thì ở bên nhau, nhưng chung quy là không dứt tình. Không đắn đo, không suy nghĩ vì chuyện “ly hôn” hay đau khổ vì một tình yêu không trọn vẹn.

Anh ơi! Em chỉ yêu thôi, không cưới. Tôi không thể ích kỷ có bạn bao giờ để cho phép bạn mất đi những người thân yêu của bạn. Biết rằng tiếp tục sẽ cay đắng, xin hãy để tôi gánh chịu.

Người ta vẫn nói, kết hôn rồi nói chung giống như không ở nữa mà chỉ tồn tại. Vậy thì tốt hơn… mình yêu thôi, đừng cưới.

Không ngần ngại, không hào hứng với câu chuyện “ly hôn” hay đau khổ vì một tình yêu không trọn vẹn. Thà làm người yêu để chỉ đơn giản nắm giữ giây phút như những ngày đầu hay yêu cho đến ngọn lửa yêu.

Khi yêuta sẽ nhớ đến đám cưới, nhưng khi kết hôn, bạn sẽ dần bỏ qua những lời khuyên về cách yêu. Vì dễ bỏ qua nên dễ kết thúc.

Yêu thôi, không cưới nhé? Không phải vì yêu, không phải vì yêu, mà đơn giản là vì sợ hãi. Sợ rằng câu chuyện sau hôn nhân là một câu chuyện rất khác. Sợ rằng mọi thứ sẽ không như cũ.

Không yêu thì buồn vì những vui buồn của cuộc sống đều cần được sẻ chia. Nhưng cưới rồi sao tự dưng tôi thấy chán nản, chán nản đến mức không muốn yêu.

Anh yêu em chỉ vì anh không muốn sống cùng em mà muốn lưu giữ mãi khoảnh khắc tuyệt vời này. Tôi sợ lấy chồng rồi sẽ mất tất cả…

Ai rồi cũng phải lấy chồng, hơn nữa còn phải sinh con, nên tôi rất sợ. Có thể không kết hôn?

Hãy cứ yêu nhau như thế này, ở bên nhau, ở bên nhau, quan tâm lo sợ cho nhau, không một nhà. Tôi sợ từ ‘hôn nhân’. Biết đâu nó sẽ lấy đi hạnh phúc của tôi, tôi phải làm sao đây?

Đừng nặng lòng với lễ nghĩa, nề nếp mà phải tự thúc đẩy mình có một cuộc sống gia đình khi bản thân không muốn. Yêu… cưới cũng được… đợi đến khi thực sự cần, thực sự sẵn sàng.

Kết thúc: Yêu là yêu, cưới gì cũng được. Yêu mà – không cần thề non hẹn biển yêu bao lâu, bí quyết yêu như thế nào, chỉ là cách yêu để khi ra đi – vì – một – nguyên nhân – cái – ấy, nhìn lại ta sẽ không hối hận vì những tháng ngày này đã trôi qua, đủ rồi. Thế là xong.