Nếu ngày ấy em hiểu rằng anh không mạnh mẽ, không kiên quyết sau khi quay lưng bước đi. Nếu lúc này anh không quyết định buông tay em dễ dàng như vậy, em đã chạy đến và giữ anh bên mình đến hết cuộc đời. Sau đó, tôi không thể rời xa bạn, thậm chí không trong một giây. Giá như ngày hôm đó chỉ mình bạn hiểu, tôi càng cố tỏ ra cứng rắn bao nhiêu thì tôi càng trở nên yếu đuối bấy nhiêu. Trái tim đàn bà chưa bao giờ chai đá anh biết không?
Thời gian trôi, nỗi đau qua đi, chỉ còn lại tình yêu – một tình yêu không hối tiếc, cũng không buồn – một tình yêu, có lẽ, đầy trân trọng những gì ta đã từng có trong nhau khác.
Nếu lúc đó anh dám nói rằng anh yêu em thì có lẽ mọi chuyện giờ đã khác. Chúng tôi rõ ràng yêu nhau, nhưng vì vui sướng nên cả hai không nói ra, rồi lại không chung đường. Đó là điều tôi hối tiếc nhất trong tuổi trẻ của mình.
Tôi vẫn biết trên đời vô phương cứu chữa, nhưng nếu nó xuất hiện, dù đã đến tận chân trời, tôi vẫn sẽ đi tìm. Nếu ngày ấy em không cố chấp chối bỏ tình cảm của mình thì có lẽ đã không đau như hiện tại.
Đôi khi ta vẫn cố chấp yêu, cố chấp chờ đợi, thậm chí cố chấp hi vọng để một lần nữa trái tim rung lên tiếng chuông đau xé lòng mà không cần biết ngày mai ra sao…
Tôi yêu bạn. Tôi không bao giờ nói dối bạn về bất cứ điều gì. Đó là niềm hạnh phúc của tôi và tôi nhận ra bạn cũng vậy. Nhưng chúng ta đã đặt nhầm chỗ vì đã quá ích kỷ, cố chấp và không chịu tha thứ cho nhau. Anh ấy có thể sẽ rất buồn khi những kỉ niệm xưa ùa về, anh ấy sợ chạm vào chúng sẽ khiến tim anh đau nhói.
Đôi khi yêu một cách bướng bỉnh lại khiến con tim hạnh phúc – không phải chúng ta không biết về lâu dài có thể sẽ đầy khó khăn cho cả hai chúng ta hoặc đơn giản là cho chúng ta – mà là kết quả của bản thân hiện tại không đủ can đảm để từ bỏ một tình cảm cháy bỏng bấy lâu nay trong con người
Những gì chúng ta cố chấp không ghi nhớ mọi thứ, những gì chúng ta cố chấp đang cố gắng quên nó đi. Tại sao vậy, tại sao lại mệt mỏi như vậy, mỗi khi bạn rõ ràng biết những điều chỉ cần quên vào một lúc nào đó?…
Tôi biết đến bây giờ vẫn chưa thể sửa đổi mọi thứ và về phía anh cũng có một cô con gái ngoan, nhưng tôi vẫn tự trách mình quá cứng đầu, đã chối bỏ tình cảm của các con nên rằng đến lúc cả hai thừa nhận thì đã quá muộn. Nếu tôi không trẻ con và tự phụ thì mọi chuyện đã khác.
Chúng ta đã từng có một tuổi trẻ đầy tiếc nuối và sai lầm. Những cảm xúc mà chúng ta che đậy cũng biến thành một loại lỗi. Một thực tế không thể chối cãi rằng chúng ta ngoan cố từ chối tình cảm của mình dành cho ai đó còn đau đớn hơn là ngoan cố yêu một người không yêu mình.
Nếu ngày đó anh không từ chối tình yêu của mình khi nhìn vào mắt em và hỏi “em có thích anh không?” thì giờ đây anh đã không đau lòng nhìn em lững thững đi dạo . bên cạnh một cô gái khác. Đến khi hiểu ra mình đã từng yêu nhau thì đã quá muộn, tất cả chỉ gói gọn trong hai từ “hối hận”.
Có lẽ đã quá muộn để tôi nói điều này bây giờ. Nhưng tôi vẫn muốn nói điều đó, mặc dù thực tế là tôi biết rằng bạn hiện đang hài lòng với người yêu của mình. Nhưng này! Tuy nhiên, muộn còn hơn là tôi giữ nó trong tim, để tôi không thể quên bạn.
Có lẽ hiện tại anh chỉ yêu em thôi. Sự chờ đợi trong vô vọng của anh đã quá lâu. Tôi không đủ kiên nhẫn để chờ đợi một ảo mộng không bao giờ có thể xảy ra nữa…
Từ giờ trở đi, tôi và bạn sẽ luôn là bạn tốt của nhau. Nếu có kiếp sau, anh vẫn muốn gặp em thêm một lần nữa. Và rồi anh sẽ không mất em nữa.
Anh đã từng nói với em rằng anh không yêu em, nhưng đó là lời nói dối. Một người phụ nữ ngây thơ là em quá cố chấp, quá kiêu ngạo. Đến lúc em nhận ra không thể mất anh thì đã quá muộn, em không thể làm người thứ ba. Đó là điều hối tiếc lớn nhất trong tuổi trẻ của tôi.
Kết thúc: Đời người mấy ai rung động, tuổi trẻ ngắn ngủi lắm, nên đừng cố chấp chối bỏ tình yêu để bảo vệ sự nông nổi đến tột cùng, để rồi khi lớn lên nhất định chúng ta sẽ hối hận vì chúng ta đã đánh mất cơ hội được ở bên nhau và mang lại hạnh phúc cho nhau.