Ngày nào em cũng phải hỏi những câu như vậy, em cứ mãi nghi ngờ rồi không tự hỏi bản thân rằng, thực ra anh thích em đến mức nào, hay giờ hết yêu em? Tôi lại ở đây một lần nữa.
Thề rằngsẽ yêu em vô bờ bến dù giờ đã xa cách. Một mình em biết làm sao, tình đầu là duyên nợ hay là duyên mãi mãi không thể quên.
Một lần cuối chỉ cần nói rằng bạn vẫn yêu tôi và sẽ không để tôi nghe sự thật. Và bất kể bao nhiêu ngày trôi qua, tôi thực sự đã ngừng yêu bạn. Đừng để trái tim anh nhớ em thêm và làm em đau thêm.
Em yêu, em có thực sự còn yêu anh không? Hãy trả lời tôi đi, thực tế ra sao tôi cũng chấp nhận, chỉ cần tôi cần nghe bạn, tôi nói thực tế là được.”
Người đàn ông của tôi, xin vui lòng chỉ cần nói rằng bạn tiếp tục yêu tôi bởi vì tôi không nghĩ rằng bạn đã thay đổi suy nghĩ của mình. Nỗi cô đơn đêm này qua đêm khác anh cố giữ nó trong tim vì anh vẫn đợi em em biết không.
Nếu anh không còn yêu tôi và không thể cho tôi tương lai, xin hãy chấm dứt tất cả những điều đó ngay bây giờ.
Anh, lúc này anh đang thực sự nghĩ gì, trong tim anh có chỗ nào dành cho em không? Em không muốn là người phụ nữ chỉ đi bên cạnh anh và suốt ngày nghi ngờ liệu anh có còn yêu em không.
Hãy cho tôi biết, bạn có muốn tôi hay không, nếu không, hãy chấm dứt tất cả của tôi. Tôi vẫn cần thời gian để thay đổi, để làm lại cuộc đời.
Bạn có thích tôi không? Bạn có muốn đến nhà với tôi? Tình yêu anh xây dựng đủ lớn để dù xa nhau vẫn có nhau. Bạn có thích tôi không? Bạn có cần phải đến nhà với tôi? Đừng im lặng như vậy, hãy trả lời anh đi, đừng bắt anh phải đợi.
<3 p>