Stt hay về anh trai không phải ai cũng may mắn có được. – 1000Trạng thái

 Anh trai tôi

Anh ơi Em không bắt được xe buýt, anh đón em với…

Người đăng ký mà bạn vừa gọi hiện không khả dụng

–Ơ, tôi đã nhắn tin

Người đăng ký bạn vừa liên hệ đang bận

– Chỗ này tối quá anh bạn.

Em đang ở đâu, anh đang đứng ở bến xe.

Này, cô gái đó

– Nếu bạn không cho tôi bất cứ thứ gì, đừng gọi

Xuống nhà ăn pizza đi, tôi mới mua

Này con, con đang nói gì với mẹ vậy

– Tôi không nói gì, chỉ khuyên mẹ là bạn vừa mua quà cho mẹ. Còn chuyện hôm qua mày ngủ ngoài tao chưa kể mà.

Hãy thương lượng

– Một tuần rửa bát và dọn dẹp nhà cửa. Được chứ?

Được. Quân tử báo thù mười năm chưa muộn.

Khi nào bạn quay lại?

Cho phép tôi xin phép bạn.

– Đây rồi, lễ kết hôn của bạn. Tôi chắc rằng bạn có thể kết hôn ngay bây giờJ))

 Đại ca, em lạc chỗ rồi, hãy giải quyết cho em.

Bạn đã lớn và bạn đã lạc lối, hãy khám phá phương tiện cá nhân của bạn trở lại nhé, đứa trẻ.

– Tôi đang ở….

Đi đến đầu trạm xe buýt thứ năm, xuống xe và đi lại. Nhưng nơi đó tôi nghe nói rất nhiều kẻ biến thái.

15 phút sau.

Bạn đã điên chưa?

– Tôi sợ đến nỗi vẫn ngồi trong xe

Xuống đi bố điên, con đang ở trạm xe buýt.

– Này, Xe của tôi bị thủng lốp, tôi đang đi dạo.

Cứ để nó giảm cân đi con.

…..

Sao em chưa về?

– Tôi không tìm được chỗ sửa ô tô.

Vậy, bạn đang ở đâu?

Em gái tôi 

Tôi vẫn nhớ . Một lần mẹ đi chợ mua bánh cho hai anh em tôi, tôi không chịu chia đều mà cứ xin thêm. Kết quả là hai anh em bị mẹ mắng cho một trận.

Tôi có một người chị gái. Tôi vẫn gọi đùa cô ấy là cô chủ văn học của mình. Được nghe cô ấy kể đủ thứ chuyện, chia sẻ niềm vui nỗi buồn, lang thang và cân nhắc, nhẹ nhàng và nghiêm túc… là một trong những điều có ý nghĩa nhất đối với tôi. Nhưng dần dần đến một lúc nào đó, tôi nhận ra rằng cô ấy đã trưởng thành, không còn là cô gái nhỏ bé thường đánh thức tôi dậy vào ban đêm để không thực sự cảm thấy cô đơn. Vui mà cũng buồn…

Nhớ lại mùa hè năm ấy, mỗi chiều đợi mẹ đi chợ về bán rau về, tôi thường bày trò nhìn nhau, ai chớp trước kẻ đó sẽ thua và từ bỏ các vấn đề. Bánh nậm hay bịch chè đậu hồng thơm lừng mẹ mua cho người thắng cuộc. Đôi mắt cô ấy thường rất lung linh, chớp chớp ranh mãnh, nhưng khi cô ấy nhìn vào mắt tôi, cô ấy giống như một con búp bê xinh đẹp không cử động. Mỗi lần tôi chơi trò chơi này, tôi sẽ mất nó nhưng tôi vẫn tiếp tục chơi.

Nhớ hồi học trung học, có lần bố đón tôi đi cùng. Nhìn thấy tôi từ xa, nó chồm lên như được mùa rồi lao đến, chồm lên ôm chầm lấy tôi khiến ai cũng phải ngoái nhìn, lúc này tôi rất nhát. Giờ nghĩ lại, tôi ước một lần được quay lại ngày đó.

Hồi nhỏ, bố mẹ để hai anh em ở riêng, mỗi người một phòng. Nhưng anh không bao giờ tự nguyện ngủ trong phòng của mình. Tối nó qua phòng tôi chơi, khi tôi bận học nó tụ tập chơi rồi ngủ. Và rồi lần nào tôi cũng phải ôm nó vào phòng mình.

Còn nhớ một ngày, tôi có lớp thể dục cầu lông ở trường đại học. Khi tôi đến cổng, người bạn tốt của tôi hỏi chỗ để vợt cầu lông, vì vậy tôi lại vào nhà. Thấy tôi, em gái tôi tròn xoe mắt cười, trên tay cầm cây vợt cầu lông. Hóa ra, khi tôi xỏ giày vào, anh ấy tinh nghịch rút cây vợt cầu lông trong cặp rồi chạy đi. Tôi phát điên lên vì sợ bị trễ học đại học.

Kết luận:  Thật lòng mà nói, anh trai là một người đàn ông, là một anh hùng hào kiệt đối với chị em phụ nữ. Thật may mắn và quý giá khi có một người anh tốt bụng như vậy.