Stt một mình tôi dạo bước một mình thật may mắn – 1000Status

Con đường nào cũng có ngã rẽ, dài hay ngắn, êm đềm hay gập ghềnh… Bạn đã bao giờ đủ can đảm để bước đi một mình chưa?

Tình cảm đó đối với tôi là cả tuổi thanh xuân và tôi trân trọng nó. Chỉ tiếc duyên phận quá ngắn ngủi, không thể giữ chặt tay ngươi đến tận cùng. Em một mình, từng bước đi gập ghềnh của tuổi trẻ ấy, nhưng mỗi bước đi như dẫm phải mảnh thủy tinh, yêu một cách ngốc nghếch, điên cuồng cho đến khi em nhận ra mình đã tìm được lối đi cho riêng mình, chỉ có mình anh.

Nếu đó là con đường của bạn, bạn phải tự mình bước đi, người khác có thể đi theo, nhưng không ai có thể bước thay bạn

Cuộc sống này cho tôi biết tôi nên làm gì để mọi thứ tốt đẹp hơn. Tôi dạo bước vững chãi một mình. Hãy chăm sóc và yêu thương bản thân mình nhiều hơn trong những ngày Sài Gòn bất chợt trở gió. Không, tôi chấp nhận cuộc sống độc thân nhưng tôi biết rằng gọi là cô đơn lúc này là điều không tưởng. Nó dường như đã biến mất khỏi từ điển cư trú của tôi.

<3 Hôm nay tôi không cần mượn một bàn tay ấm áp, không cần một bờ vai để tựa. Hôm nay con biết con đã lớn mạnh mẽ và tự bước đi trên đôi chân nhỏ bé của mình, dù con có vấp ngã cũng không rơi nước mắt không gọi tên mẹ.

Tôi hứa sẽ đưa bạn đi hết con đường nhưng tại sao tôi không thể đưa ra con đường”.

Tôi không biết bạn là người đã qua hay người sẽ đến , nhưng kết quả là người cũ bước ra khỏi cuộc đời tôi và phương tiện mới đã mất có được ở đây muộn, tôi đã có những ngày mạnh mẽ một mình như vị trí.

Sài Gòn chiều nay mưa tầm tã, trên phương tiện từ nơi làm về mà lòng cứ bâng khuâng, nhìn nhau vội vã lướt qua nhau, chợt nhớ hôm nay là cuối tuần. Có thể họ đang vội vàng chuẩn bị bữa tối thịnh soạn cho gia đình người ấy hay vội vàng cho những buổi hẹn hò hấp dẫn… Tôi không biết mình sẽ làm gì tối nay, bỗng nhiên cảm thấy thật lạc lõng.

Một mình nhưng em sẽ không cô đơn đúng không? Em sẽ học những lớp học mới cho bản thân, những bài học khi không có anh bảo vệ, những bài học về kỹ năng ứng phó với con người. đối mặt với mọi thứ một mình. Bài học về bổn phận của chính mình vì mình là người quyết định mọi việc cho chuyến đi chứ không ai khác.

Những tháng ngày một mình thật buồn, thấy người ta sánh đôi thật không vui. Làm bất cứ điều gì một mình. Một mình chịu đựng, một mình nỗ lực.

Cũng có những ngày tôi một mình vật lộn với sự yếu đuối của chính mình . Một mình, tôi khao khát một bờ vai rộng, khao khát một bàn tay ấm áp, một cái ôm thật chặt từ phía sau… 

Một mình, nhưng tôi sẽ không cô đơn, phải không? Tôi sẽ gặp những người bạn mới ở một vùng đất hoàn toàn mới. Sau đó chia sẻ với họ câu chuyện về cuộc sống của họ và những trải nghiệm mới về vùng đất của họ. Có thể tôi sẽ gặp được những người cùng chí hướng và quyết định ở lại một vùng đất mới kiểu mẫu.

Giữa cuộc đời lạc lối, em cứ bước đi…trên con đường tấp nập chỉ mình anh..đầu óc giờ trống rỗng chẳng nghĩ được gì…xin lỗi..uhm xin lỗi vì một tình yêu bi thảm.. hãy chôn chặt nó đi.. tôi sẽ chỉ đơn giản là đi dạo ở đây.. ngay cả khi không có ai trên con đường đó.


<3 p>

Quá khứ dù thế nào đi chăng nữa thì cũng có lúc phải ngủ yên. Giờ em sẽ bình yên một mình dạo bước trên con đường ta đã từng đi. Cơn gió se lạnh vô tình lướt qua khiến lòng tôi thật sự có chút chông chênh. Nhưng không sao!

Phố xa, một mình anh dạo bước cùng tiếng hát và bóng em

Hãy tưởng tượng rằng bạn sẽ luôn ở bên cạnh tôi.

Vì ngày mai chắc chắn sẽ có người hạnh phúc hơn nơi này…

Vì anh luôn cầu nguyện cho em luôn vui tươi, nụ cười luôn bên em trên đường đời, không một ai….”

Tôi ghét cảm giác ở một mình, lặng lẽ nhìn bạn bước đi, lặng lẽ nghiên cứu những tin nhắn văn bản cũ. Tôi ghét phải khóc, tôi ghét phải khóc trong vô vọng, và tôi ghét cái kiểu nước mắt mặn chát.

Ngủ một giấc, mai thức dậy vẫn thấy trời trong, mây trắng, nắng vàng. Tôi cho rằng mọi điều nhỏ nhặt sẽ vẫn rực rỡ nếu tôi bình tĩnh đón nhận những ngày đã qua…

Dù phải chờ đợi một mình, một mình một mình, một mình mệt mỏi hay bất kể thế nào, hãy cố gắng mạnh mẽ một mình nhé phụ nữ.

Hãy tận hưởng cuộc sống của bạn. Anh sẽ không làm phiền em nữa, sẽ không chúc em ngủ ngon mỗi tối, sẽ không đột ngột nói nhớ em. Anh sẽ không lập bản nhạc chờ để em đơn thuần thích nữa, anh sẽ xóa tất cả những gì thuộc về em những tin nhắn ngày đầu yêu em. Tôi sẽ đi con đường tôi đã chọn..

Tôi đã từng khóc, thổn thức trong chăn vì cuối cùng thấy tủi thân, thấy mình lạc lõng… Từng quyết tâm tìm một người đi dạo cùng mình, nhưng mùa đông đã đến mùa xuân với tôi. dù sao đi dạo một mình…

Kết luận: Anh yêu em là đủ rồi, nhưng anh vẫn phải tiếp tục cuộc sống của mình. Em đã đủ lớn để biết rằng rõ ràng anh không còn bên em như ngày trước, nhưng điều đó không có nghĩa là mặt trời ngừng mọc, trái đất ngừng quay và trái tim em không thể ngừng đập! Anh đã từng tồn tại trong em với tất cả yêu thương, đợi chờ và hi vọng. Nhưng chỉ là “đã từng”!