Stt mưa làm lòng tôi chìm trong nỗi buồn sâu thẳm – 1000Status

Mưa ! mưa mang tâm trạng của lòng người, mang từng hạt mưa nặng hạt rơi xuống.. mưa hòa cùng nước mắt là khi người ta có thể chân thành với chính trái tim mình.., sẽ không còn phải băn khoăn về những giọt nước mắt lăn dài trên má!

Những ngày mưa . Khi tôi nghe những bài hát mà cả hai chúng tôi đã nghe cùng nhau, tôi nhớ lại những lúc chúng tôi còn yêu nhau!

TÔI NHỚ BẠN!

Trời đang mưa… Mưa hoài làm tôi buồn. Kỷ niệm ngày nào lại ùa về theo tiếng mưa rơi càng làm lòng tôi thêm buồn… Sống không thể chỉ hoài niệm về quá khứ được đúng không?

Có những ngày như thế, hãy gửi hết buồn phiền vào mưa….gửi hết ý tưởng vào mưa..gửi hết nỗi đau, mệt mỏi vào mưa.

Chúng ta đã từng rất tha thiết, từng coi nhau như cả bầu trời, không ngại nắng mưa vì nhau. Những tưởng có thể cùng nhau gánh vác gánh nặng cuộc đời, nhưng cuối cùng, chúng ta đều trở nên xa lạ với những gì thân thiết nhất, để rồi tự hỏi “tại sao”  

Mưa làm Hà Nội buồnn, buồn từ từng con ngõ, từng con đường lớn. Mưa… làm người xem lúc nào cũng buồn hơn bao giờ hết và tôi cũng vậy, lúc này đây tôi buồn…

Rồi những ngày ẩm ương thoáng qua, anh và em giờ là hai người xa lạ. Kỷ vật cũ tôi cất vào một ngăn kéo riêng, khu vực thường xuyên tôi cất gọn vào một góc trong tim. Ngày nắng một mình tôi vật lộn, ngày mưa tôi vật lộn với nỗi nhớ trong căn phòng im lìm. Những cảm xúc khi còn bên nhau trong tôi bây giờ không còn bình yên hay nóng bỏng nữa. Mà tôi gọi nó là màu buồn

Bạn giống như mưa…

– thất thường và bướng bỉnh…

– Nhưng tôi không chỉ giống như mặt trời…

– Ấm áp và đáng yêu

– Em là một cô gái nóng tính hay rơi nước mắt…

– Tôi là một cô gái bướng bỉnh và bướng bỉnh…

– Tôi cười rất nhiều nhưng tôi bị tổn thương… 

Người ta giữ tình nhau trong những buổi chiều ẩm ướt, nơi phố cổ bình yên đến lạ thường. Nhưng mưa chuyển gió, em không về.

Ngay cả khi cả thế giới quay lưng lại với bạn,

rồi cơn mưa ấy vẫn ở đó, vẫn dõi theo em,

và một ngày nào đó bất cứ khi nào bạn quay lại,

bạn sẽ thấy mưa

Một chiều mưa trong lòng bao nhiêu buồn..Dù không thương nhưng lòng vẫn nhớ…

Ngày anh ra đi, em chưa kịp ôm tạm biệt…

Gió có thấy không? … Mưa đang ngồi

khóc.

Thấy mưa cũng buồn… Mắt gió cũng buồn

Cay cay.

 Ở một nơi nào đó rất xa… Có một người

khóc.

Nhớ một người… Nước mắt lẫn lộn

trong mưa.

Đôi khi người ta chỉ đứng nhìn mà không dám đưa tay ra hứng lấy những hạt mưa mát lạnh. Đôi khi người ta sợ hãi đến mức ghét sự ẩm ướt mà cơn mưa mang lại. Đôi khi tiếng mưa gào còn dữ dội hơn cả tiếng tim ai đó thổn thức…

Bạn phải nhớ một điều, người ấy chỉ là người cùng bạn đi dạo một lúc, khi trời đổ mưa, lấy tay che ô cho bạn, cẩn thận, nhẹ nhàng, không để bạn lấy mất dù chỉ một giọt. cơn mưa. Nhưng bạn thậm chí phải hiểu một yếu tố, anh ấy cần phải đi, bởi vì khi anh ấy ra đi, tương lai của bạn sẽ là một bầu trời trong suốt.

Ngồi bên cửa sổ, anh thầm gọi tên em mà chỉ nghe tiếng mưa đáp lại nỗi cô đơn. Giờ đây, tôi khao khát một bờ vai để tựa vào, khao khát một vòng tay ôm tôi thật chặt để trong lòng bớt lạnh giá đi nhiều…Nhưng tất cả chỉ là ảo ảnh….

Khi không ai làm phiền ai.

Vào một ngày trong xanh.

Lòng tôi không còn xao xuyến.

Đã đến lúc lặng lẽ biến mất.

Gió nào đến rồi cũng phải đi. Làm thế nào nhiều hơn gió trong cuộc sống này. Mục đích của một chút gió biến mất là gì?

Chiều nay, Trời Sài Gòn trở nên âm u, xám xịt trở lại, mưa như mùa đông xứ lạ, ta biết có những nỗi buồn chỉ mùa đông mới hiểu, có những nỗi buồn. Nỗi cô đơn chỉ có chiều mưa lạnh mới hiểu…

Ước gì tôi có thể là mưa

Rồi tôi sẽ không cô đơn như vậy…

Tôi muốn tôi có thể ở đó…

Khi tôi muốn có một bờ vai…

Xin lỗi vì anh chỉ có thể ở đây… và viết, và nhớ… mà không thể chạy đến bên em…”

Mưa hay nắng

Mặc dù trái tim tôi nhớ

Không biết bao nhiêu đêm tôi khóc thầm

Chỉ cần đợi 1 ngày để có ảnh

Trở về với một đêm mưa…

Mưa lạnh, cái lạnh xuyên qua da thịt, mơn trớn tâm trí và thấm sâu vào lòng người. Mọi người thích làm những công việc lười biếng vào một ngày như thế. Và yêu nhau, đó có phải là một công việc lười biếng nữa không?

Trời mưa sớm hơn hôm qua. Tôi mơ hồ nhớ một bóng hình. một bóng hình mà tôi sẽ nhớ mãi. Anh thích em vào những ngày mưa năm ấy và anh cũng chia tay em vào một ngày mưa ướt em khóc.”

Tôi tiếp tục tìm kiếm một hình ảnh cũ. Anh không còn đây, bên em những chiều mưa lạnh. Giờ đây bạn không còn ở bên chúng tôi, những lúc tiếng cười và tiếng ồn ào. Những ngày em làm hại, những lần em khóc, chẳng có ai bên cạnh…

Tôi chỉ thích cầu vồng và nắng…nhưng tôi không thể chịu được mưa. Ước gì một lần nỗi buồn cuốn đi theo cơn mưa.. 

Đôi khi, sau một ngày ẩm ướt, người ta vẫn cảm nhận được dư vị còn vương vấn của đất trời. Một mùi hương thoang thoảng, thoảng qua như dấu ấn của một người bạn đã nhiều lần gặp gỡ, giờ còn đọng lại trong ký ức.

Hôm nay trời bất chợt đổ mưa, hạt mưa rơi nghiêng ngoài hiên, gió se se lạnh thổi khắp. Đối với nhiều bài khúc quanh co, tiếng hát quen thuộc trong lòng, trải dài trong tâm trí là âm vang mong manh của bản nhạc không lời chưa đặt tên. Chỉ còn lại một dư âm yếu ớt của những cảm xúc chất thành khối trong gang tấc ùa về, như một hành trang khi cơn mưa bất chợt đổ xuống…

Hôm nay tôi rất buồn , hiện tại lòng tôi đang nặng trĩu mưa . Người ta bảo thời gian sẽ xóa nhòa tất cả, nhưng hình bóng đó vẫn ở trong tôi, chắc vậy. Có chăng chỉ là đâm đầu vào dòng đời cho quên nỗi nhớ.

Có bao giờ bạn chợt tủi thân mà không biết tại sao? Tôi ở đây, lúc này đây, giữa căn phòng trống nhìn mưa rơi, lòng buồn lạ thường. .

Kết thúc: “Trời vẫn mưa sau khi chúng ta ở bên nhau 

Mưa vẫn hát khe khẽ trên tóc 

Mưa kêu lạnh 

Khi em buồn và nhớ anh nhiều

Mưa biết mẹo chờ sao?

Mưa có thấy mỗi lần em với tới… “

Không ai đắm mình trong cơn mưa rơi miên man ấy và cũng không ai buồn mãi về quá khứ, nhưng sự thật là mỗi khi hạt mưa ngoài hiên lấp đầy ngõ, lòng ta vẫn thổn thức và thoáng qua. nụ cười không vui như chút tiếc nuối…