stt ngày vắng em tim anh tổn thương – 1000Status

Ngày em rời xa anh là ngày anh biết mình đã thực sự mất em. có phải tôi quá ngu ngốc không? Ba năm không phải là khoảng thời gian quá ngắn để chúng ta hiểu nhau nhưng thực sự anh không biết tại sao em lại có thể lừa dối anh một cách tàn nhẫn như vậy?

Em vẫn băn khoăn không biết Hà Nội có phải là điểm hẹn để chúng ta tìm thấy nhau giữa hơn bảy tỷ người hay không. Phải chăng sợi dây định mệnh đã đưa anh đến bên em để trao cho em tình yêu dịu dàng của tuổi trẻ. Tôi nhớ Hà Nội của những ngày chúng ta bên nhau, thật đẹp và yên bình.

Không có bạn, tôi sẽ cố gắng làm quen với nó.

Không có em, anh sẽ tự băng vết thương cho mình.

Không có bạn, tôi sẽ cười thật tươi.

Không có em anh vẫn ổn…

Rồi sẽ quen với những ngày như thế…

Ngày không có em, đang đi dạo giữa thành phố chợt khóe mắt cay xè, chắc do gió, gió thổi tung tóc em, rồi đây không có ai giúp tôi giũ mái tóc rối. Vì không có em, gió cứ bắt nạt anh.

Những ngày không có em ở đây. Anh vùi mình trong im lặng, nhìn mọi thứ xung quanh bằng ánh mắt thờ ơ, có ai thấy không? Ẩn sâu trong đôi mắt ấy là rất nhiều mệt mỏi, rất nhiều nhớ nhung, rất nhiều hối hận vì đã chọn cách im lặng nhìn em ra đi.

Đó là những ngày trang sách điện tử tôi cầm trên tay nhòe nhoẹt nước, giọt nước mắt đầu tiên trên môi, bạn có biết kiểu nước mắt nào không? Những ngày không có em, buồn và nhớ em nhiều lắm!

Tôi không biết rằng khoảng thời gian không có bạn sẽ ra sao. Đôi khi tôi thực sự cảm thấy mình thật mong manh, thật yếu đuối. Đôi khi tôi thực sự cảm thấy như cả thế giới đã quay lưng lại với tôi. Em chỉ muốn tìm anh, tựa vào vòng tay anh.

Mỗi đêm mỗi khi nghĩ đến em, anh lại thấy sống mũi cay cay, lăn lộn trong lòng thầm trách mình yêu nhầm người. Hôm qua anh đã gọi cho em, anh đã xin lỗi và mong em tha thứ, nhưng em có biết nỗi đau mà anh đã phải gánh chịu không?

Những ngày không có bạn ở đây. Tôi đã nghĩ. Nếu tôi ở ngay đây, tôi sẽ bảo vệ bạn khỏi mọi cơn bão. Nếu tôi ở đó, tôi sẽ an ủi và sang trọng bạn ngay lập tức. Nhưng không có bạn ở đó, nên tôi phải tự xoay xở từng việc nhỏ nhặt.

Đây là những ngày tôi lang thang một mình. Sau giờ làm, con đường lên đèn, nhộn nhịp…

Tôi tự nhủ phải chống lại nỗi đau, phải cười khúc khích khe khẽ, để niềm vui tỏa sáng trên vầng trán thông minh bướng bỉnh. Bước ra đường, đường ngập, đường vắng, đường vắng…

Những ngày không có em ở đây.Tôi vùi mình trong im lặng, nhìn mọi thứ xung quanh bằng ánh mắt thờ ơ, có ai thấy không? Ẩn sâu trong đôi mắt ấy là bao nhiêu mệt mỏi, bao nhiêu nhớ nhung, bao nhiêu hối hận đã chọn cách im lặng nhìn em cho phép.

Anh vẫn đi về một mình sớm khuya, vẫn dõi theo từng bước chân em và ngụy trang cho điểm yếu của mình bằng nụ cười chất chứa nhiều cảm xúc mà không ai hiểu được, giá như anh khóc, nghẹn ngào, giá như tôi có thể tan biến và biến mất, những ký ức này sẽ tan biến như một làn khói không để lại dấu vết.

Tôi vẫn ổn chạy loanh quanh đây đó phố thưa, phố tấp nập, phố lại rộng để không vấp phải người quen. Đô thị của tôi, đô thị của bạn biết ngày chia tay buồn. Thành Phố Mưa…

Những ngày không có em ở đây Anh cần bên em những ngày lộng gió để thấy tâm hồn thảnh thơi, thích dạo quanh những con phố mà dù cố gắng đến đâu cũng không thể nhớ về một phương hướng. Hà Nội với tôi thật yên bình, nhưng tôi vẫn phải chôn chặt những kỉ niệm vào một góc nhỏ trong trái tim mình.

Những ngày không có em, anh sẽ chủ động tâm sự với em nhiều hơn để em không cảm thấy cô đơn nơi xứ người. Những ngày không có em, anh sẽ để tình yêu của chúng ta an ủi và nâng niu mình.

Ngày không có em Anh sẽ học cách vượt qua giông tố của chính mình, học cách át đi sự hỗn loạn đang gào thét sâu thẳm trong tim, chỉ cần em cho anh uống thật nhiều thuốc độc, bạn sẽ có liều thuốc giải độc của riêng mình, đừng nghĩ đến tôi, hãy nghĩ về con đường bạn muốn đi, con đường không có bước chân của bạn… 

Tôi tự khuyên mình đừng cô đơn, đừng để mình trống rỗng. Đừng để nỗi nhớ vu vơ, đừng ôm người thương một mình…

Kết thúc: Mặc dù chúng ta sẽ không được vui vẻ cùng nhau nhưng tôi tưởng tượng rằng mọi người đã có những khoảnh khắc quý giá. Đã đến lúc lìa cành, mây trời hãy để gió cuốn đi. Thu đông đến, tình yêu dẫu có đậm sâu rồi cũng đến lúc phai nhạt. Nhưng điều quan trọng là tôi biết chúng tôi đã nhanh chóng trở nên đặc biệt với nhau.