Stt nghe đâu đó, mùa thu đã bắt đầu gọi tên mùa – 1000Status

Sáng nay, đi ngang qua con phố quen như thường lệ, cảm nhận chút gió se lạnh và dư vị của cơn mưa nhẹ đêm qua, chợt nghe câu thơ “Hình như mùa thu đã về”. đã đến” (“Ngày mai” của Hữu Thỉnh) như đang nhẹ nhàng quanh đây, với một chút xao xuyến của lòng người để ai cũng có thể nhận rằng mùa thu đã đến.

Đã trả lại. Lá bay điTrời rải lá vàng cho người lững thững dạo chơi. Anh nhớ cái ngõ ngách mình chia tay ngày trước. Tôi đang ở giữa mùa yêu. Bỏ anh giữa cơn say, giữa đam mê.

Ngày thu, mong trời đất mãi giữ được tiết trời mát mẻ này. Để cha bớt nhọc nhằn những ngày bươn chải mưu sinh, để áo mẹ không phai màu vì nắng mưa. Hãy để tiếng cười của con trẻ xua tan bao vất vả của cha mẹ sau một ngày mệt mỏi.

Hà Nội đã vào thu– khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng đáng yêu nhất trong năm. Mùa thu mang theo những cơn gió se lạnh mơn man mái tóc rối của những thiếu nữ Hà Nội, cũng là lúc những mùi hương quen thuộc lại ùa về – hương hoa sữa nồng nàn bên đường đêm khuya.

Ngày thu, mong trời đất mãi giữ được tiết trời mát mẻ này. Để cha bớt héo hon trong những ngày mưu sinh, để áo mẹ bớt phai màu nắng mưa. Hãy để tiếng cười trẻ thơ xua tan bao nhọc nhằn của người già sau một ngày mệt mỏi.

Mùa thu đã về, tiết trời dịu dàng, cây cối cũng chuyển màu. Bao nhiêu mùi vị, màu sắc, khung cảnh xung quanh đều đẹp đến nao lòng vào mùa thu. Nếu bạn chọn đi đâu đó, hãy đi vào mùa thu, bạn sẽ không phải cân nhắc phần còn lại.

Mùa thu Hà Nội khiến người ta bồi hồi bởi những cơn mưa mang theo không khí mát lành, mang tiết trời dịu nhẹ trở lại với Hà Nội sau những ngày nắng gắt. Và khi người ta nhớ đến mùa thu Hà Nội, không thể bỏ qua những thức quà đặc trưng tương xứng với hương cốm non, sấu chín. Không những thế, mùa thu Hà Nội càng trở nên xao xuyến hơn, có một vị trí đặc biệt trong tâm hồn mỗi người, đó là qua những ca khúc bất hủ về mùa thu thủ đô.

Thu đến mang theo chút gió nhẹ, chút nắng vàng, chút mưa… tạo chút hồi ức, chút tủi hờn, không ồn ào mà tĩnh lặng, sâu lắng. . Ai đó đã nói rằng, nếu đã yêu mà muốn chia tay thì đừng dại mà chọn cách chia tay vào mùa lá đổ. Vì lúc đó người bất hạnh mà cảnh cũng bất hạnh.

Trở về khiến con người lúc nào cũng nhớ về những điều không nên nhớ và càng không thể bỏ qua những điều đang bật ra để quên đi.

Phải rồi, mùa thu đã đến! Gió heo may mang theo hơi se lạnh đầu mùa, lá vàng bay bay, trời trải lá vàng cho người lững thững bước đi…. .mọi thứ vẫn diễn ra như mùa thu năm ấy, chỉ có điều em đã xa, giờ không còn bên anh đón mùa thu lãng mạn như xưa!

Mùa thu đến mang theo một cơn gió se lạnh sớm, không quá oi bức cũng không quá se lạnh, mùa thu làm lá chuyển bóng, lá rụng rung rinh.

Mùa thu mang đến tiết trời dịu dàng, như một người phụ nữ bao dung, lãng mạn dễ khiến người ta phải lòng. Cảnh vật vào thu thay đổi theo cách của cành lá, không khí trở nên mát mẻ hơn, những con đường rợp bóng lá vàng. Đó là lý do tại sao mọi người đều yêu thích mùa thu.

Mỗi độ thu về, Tôi tự hỏi sao mùa thu đẹp mà buồn như một câu chuyện tình tuyệt vời nhưng dang dở? Có ai nhớ mùa thu ấy như nhớ lòng người đã đi xa?

Thu sang, tiết trời se lạnh cũng về, nắng không chói chang như những ngày hè, chỉ đơn giản đủ làm má em ửng hồng. Nhưng tôi lại thèm cái môi trường khác lạ này đến lạ lùng để khi mùa thu đến tôi lại thấy xao xuyến, xao xuyến, để được đi theo chiều gió thu, để rồi bao muộn phiền theo gió cuốn đi. biến mất trong không trung.

Mùa thu đến, trời cũng đẹp nhưng cũng khiến trái tim chất chứa những vết thương chưa lành cứ nhớ những chuyện không nên nhớ, nhớ một chuyện muốn quên đã quấn chặt và chôn cất. hằn sâu trong ký ức lối về. Mùa thu 12 tháng này, mùa thu 12 tháng sau, năm sau cũng vậy, anh và em như hai dòng song song, nhìn thấy nhau nhưng không bao giờ gặp lại.

Vậy là mùa thu lại đến, màu nắng như lụa buông xuống vàng óng, sương trôi trên sông, phố rợp lá vàng. Buổi sáng nào cũng may mắn với khung cảnh dịu mát tinh tế cùng bầu trời cao trong xanh, mây trắng bồng bềnh như mộng.

Mùa thu bình yên và dịu dàng đã đi vào thơ, ca, thước phim, tranh ảnh của biết bao thi nhân, họa sĩ. Làm sao mà cưỡng lại được khi mùa thu đến, những tia nắng vàng ban ngày xiên qua ngọn cỏ. Mùa thu với sắc thu nhẹ nhàng khiến người ta trút bỏ hết những muộn phiền, lo toan của cuộc sống đương đại.

Thu về khoác lên mình chiếc áo lụa đào lặng lẽ trong một chiều gió muộn, những ngày nắng e ấp nhẹ nhàng, không quá sôi động và gay gắt như ngày hè oi ả, không se lạnh và nóng bức như mùa đông.

Rồi tôi nhận ra, có những thứ không bao giờ quay trở lại, chỉ còn lại mùa thu Hà Nội ở đó, thật đẹp và kiêu hãnh.

Thu về, bước chân gầy guộcMỏng manh sương khói. Làn gió thơm ngào ngạt lay động lá rung hoa rung rinh trăng chiều.

Mùa thu, mùa của hoài niệm, của hoài niệm, nhưng mùa thu là để không nhớ, để thương. Vì thế, hãy cùng gói ghém tất cả những ký ức ẩn giấu đằng sau những hồi ức đẹp đẽ để tìm cách tận hưởng mùa thu một cách trọn vẹn nhất.

Kết bài: Mùa thu đã bắt đầu gọi tên mùa, trong veo sắc màu cho đất trời thay áo mới cho lòng người thổn thức, vỡ òa. Mùa thu – mùa của yêu thương và hoài niệm. Ai lại không có những buổi chiều thu “vừa muốn xa vừa xao xuyến” trong những buổi chiều thu. Đó là những khoảnh khắc vàng của mùa thu gieo vào lòng người nỗi nhớ xa xăm, hụt hẫng và hoài niệm.