Stt phố đêm nói lên tâm trạng cô đơn, trống vắng của lòng người – 1000Status

Ai cũng là một mảnh đời, làm công việc của mình, sống cuộc đời của mình để tạo nên một bức tranh hoàn chỉnh về cuộc sống, làm nên một phần của mảnh đất Hà Nội, hay chỉ là một phần của đêm Hà Nội…

Hà Nội đêm sau mưa se lạnh và tĩnh lặng.

Đi bộ trong vài giờ tắc đường

Taxi cũng như tôi, chạy chầm chậm trong đêm

Một bác xe ôm đang ngồi nghỉ dưới chân cầu vượt

Những nam nữ công nhân của công ty thoát nước vẫn đang làm công việc của mình.

Đường lên đèn, Hà Nội phồn vinh. Sua buông trên vai người lạ, quanh quẩn như nỗi nhớ ai đánh rơi giữa đêm tháng ba. Những cơn mưa phùn giăng giăng, tiết trời se se như thấm vào lòng người, thấm dần, thấm dần, nhưng lạnh đến tê tái.

Đêm mang nỗi sầu nhớ trên phố, đêm chất chứa nỗi buồn, trên phố hiu quạnh. Không, phố vẫn đông, phố tấp nập, phố có thể ồn ào, một mình tôi lẻ loi.

Hương cafe còn nồng nàn theo gió thoảng bay, quán vẫn đông người, phố vẫn mở lòng, đón yêu thương, đón người qua vội vã, đón tất cả mọi người, một mình… như bạn.

Tôi bước đi trong im lặng. Giữa đêm Hà Nội, giữa phố xá đông đúc, tôi vẫn thấy lạc lõng đến lạ lùng. Thiếu một bàn tay, thiếu một đôi ngón chân cùng nhịp bước, nhớ ai đó nhẹ bước bên em. Thế thôi, nhưng trong mắt tôi, phố vắng, đêm hiu quạnh, và người cũng đang đắm chìm trong đó.

Hãy để tôi không vui lúc này, vì dù sao cũng còn nhiều đêm, phố và người qua lại. Hãy mở lòng ra, một chút thôi, sẽ thấy đêm cũng đẹp, để thấy con đường đối diện vẫn đông, để thấy mình không cô đơn, có muôn vàn người, chẳng giống ai, để Thấy vậy, chỉ cần bạn tạt vào một quán cà phê sách điện tử nhỏ, gọi một cốc sữa thơm nồng, thêm một đĩa bánh thơm nóng hổi, ​​một mình bạn có thể thấy vui.

ĐÊM! Mưa, mưa và cả lòng tôi nữa. Đường ướt-lòng em cũng ướt.

Đôi khi tôi ước lòng mình bình yên như ĐÊM. Mang hương ĐÊM, ngọt ngào mà kẹo ngọt, coi như yêu thương mà đầy chia ly.

Này anh còn nhớ còn một đêm thu se lạnh anh đưa em qua bao con phố, mang theo hương hoa sữa quyện trên tóc, mang theo trái tim đầy ước mơ,

Mùa thu năm nay vẫn se lạnh, hoa sữa còn vương mùi hoài niệm, chỉ vắng góc phố ta vẫn hò hẹn.

Chiều thu se lạnh, em cuộn mình trong tà áo sau khi anh đã quên em, lặng nghe chuyện tình mỗi người qua chiếc đài cũ kỹ, giọng thổn thức. Câu chuyện của mọi người cũng có thể tương tự như tôi! Cũng trải lòng thương, tròn nỗi nhớ và đau vô hạn.

Và tôi có vẻ may mắn hơn. Nha Trang về đêm không quá ồn ào nhưng cũng không quá tĩnh lặng. Môi trường ở đô thị ven biển này vừa đủ kích thích lòng người. Những tòa nhà cao tầng ở đây thường không bị choáng ngợp bởi những minh tinh – thứ trang sức vô giá của trời chiều. Ngắm nhìn bầu trời đêm, thành phố về đêm xao xuyến về tôi, về người và về đời.

<3 Đi trên đường, nghe mưa về đêm, tôi chỉ có thể cảm nhận bằng cách tưởng tượng những hạt rơi, những gì sẽ đến bên dưới đêm đó.

Vẫn nuôi một ước nguyện nơi này để nằm ngắm nắng đón mưa ngày mai với một người thầm lặng bên cạnh sẽ ấm áp và hết ưu phiền. Tôi đồng cảm với những nỗi buồn và niềm vui sâu thẳm trong trái tim tôi mà không đòi hỏi sự đền đáp. Hôm đó trời mưa tầm tã, đường vắng hay ồn ào, giấc ngủ cũng định hình.

Nằm nghe mưa trong đêm, biết rằng sáng mai trời lại trong. Giống như tình yêu vô tận, chỉ cần tìm được bến đỗ tốt nhất sẽ tuôn trào không chút do dự. Từng nghi ngờ cuộc sống quá bộn bề, sẵn sàng cho một tình yêu có thể là thực, mơ và xứng đáng.

<3 hoàn toàn không phải là sự xô bồ, hối hả, cái nóng oi ả từ nắng và bùn đất, mà là sự lặng lẽ, hiu quạnh, se se lạnh của sương chiều.

Đi bộ trên phố lúc nửa đêm cho ta cảm nhận hơi thở về đêm của phố thị, của những bụi cây, con đường và sự tĩnh lặng bình dị trong cuộc sống của những người mưu sinh khi màn đêm buông xuống. p>

Nếu như ở các thành phố lớn, đêm gắn liền với niềm vui hay sự lo lắng, thì ở nông thôn, ban đêm thường tĩnh lặng hơn, tĩnh lặng hơn và tĩnh lặng hơn. Về đêm ở vùng quê không có những hoạt động ồn ào náo nhiệt như ở thành phố, nhưng có lẽ thú vui đơn giản và thi vị nhất ở đây là ngắm cảnh, thưởng trà, trò chuyện và vui đùa với làn gió đồng quê mát rượi rồi chìm vào giấc ngủ. chìm ngay vào giấc ngủ say để ngày mai đón bình minh tươi mới.

Mưa làm Hà Nội buồn buồn từ từng con ngõ rộng, đến từng con đường lớn. Mưa… làm cho những người xem nó luôn cảm thấy buồn hơn bao giờ hết và tôi cũng vậy, hôm nay tôi buồn…

Kết thúc: Đêm xuống đường, mọi vật nhỏ như đông cứng lại và cảm xúc cũng vậy, không còn ồn ào náo nhiệt, khách vãng lai ầm ầm qua lại, không còn vội vã, bận rộn như ban ngày, lúc này dường như trong tâm hồn chỉ còn trống rỗng và vô định, ta như thấy nó hiện ra, rồi dần dần tan biến vào hư vô.