Buông bỏ tiếp tục là buông bỏ. Ra đi tiếp tục ra đi. Thật lòng hay không thật lòng thì tự họ biết cao hơn. Không cần trình bày, không cần bào chữa.
Thời gian đủ dài, tình yêu dù sâu đậm đến đâu cũng có thể phai nhạt. Chúng ta, không ai có thể sống mãi với những chuyện đã cũ, những kỉ niệm luôn đẹp đẽ vì chúng ta sẽ không thay đổi, càng không thể quay lại. Dần dần, cảm xúc không còn rõ ràng như những ngày đầu đối mặt với nỗi đau, giờ không còn phải vật lộn với nỗi nhớ da diết.
Đừng nghĩ rằng bạn sẽ mãi u sầu với những nỗi buồn khó nói, đừng nghĩ rằng bạn có thể mãi dằn vặt bản thân bằng những kỉ niệm xưa cũ quá đỗi ngọt ngào bởi thời gian nhất định không cho phép chúc bạn hạnh phúc.
Mặc dù tôi biết không bao giờ dễ dàng bỏ qua một người mà tôi đã trao cả trái tim mình; tuy nhiên, sau đây là một số cách có thể giúp bạn quyết đoán hơn một chút để khoảng thời gian đau khổ không quá dai dẳng, để nhanh chóng bắt đầu một cuộc sống mới cho chính mình.
Bỏ cuộc, bỏ qua hoặc dừng lại. Tôi không biết có bao nhiêu trường hợp mà một kẻ ngu ngốc như tôi đã nghĩ. Xét cho cùng, những người chịu đựng nhiều nhất trong đời có lẽ là những người không chỉ đơn giản là bỏ bê thứ mà họ yêu thích.
Quên đi một tình yêu không khó, quên đi những hồi ức ngọt ngào mà chúng ta đã cùng nhau trải qua mới là điều rắc rối. Thời gian có thể làm phai mờ mọi thứ, nhưng những gì khắc sâu trong tim sẽ không dễ dàng xóa nhòa.
Thực ra, có thể quên được hay không còn phụ thuộc vào bản thân người cần quên và có thực sự cố gắng quên hay không. Để có thể cố gắng quên buộc bạn phải chấp nhận thực tế. Bạn phải hiểu rằng cá nhân này không thực sự phù hợp với bạn.
Vì nếu thực sự phù hợp thì hai bạn sẽ không bao giờ phải rời xa nhau. Chắc chắn cá nhân thích hợp vẫn còn trên thị trường ở một nơi nào đó mà bạn vẫn chưa tìm thấy. Bạn nên trải qua một số người không phù hợp với mình nhất để biết ai thực sự phù hợp với mình.
Cô đơn là cảm giác mà mọi người có lẽ sẽ phải chấp nhận nhiều nhất trong đời, dù muốn hay không muốn, nhưng thường thì chúng ta sẽ ở một mình. Yêu một người không nên yêu, nhớ một người không nên nhớ không phải là trọng tội. Tội là không cố gắng nắm giữ và sống mãi trước giờ.
<3 Hãy hỏi xem liệu bạn có thể nói rằng bạn muốn hoàn toàn quên nó đi không.
Tôi sẽ phải quên đi một điều lẽ ra tôi phải gạt bỏ trong lòng từ rất lâu rồi. Tôi đã học được rằng tình yêu trong cuộc sống này không phải là một sự lựa chọn, cũng không phải là một sự lựa chọn tuyệt vời.
Tình yêu thực sự đối với tôi là sự chấp nhận. Chấp nhận mọi thứ như nó vốn có mà không cần đánh giá hay tính toán. Chấp nhận nó đang đến cũng giống như chấp nhận nó đang đi. Nỗi đau đó lớn quá!
Nhìn về quá khứ, ở lại hiện tại và nhìn về lâu dài. Điều tưởng chừng rất dễ dàng thực ra lại không đơn giản chút nào. Gác lại quá khứ, tính toán cho chặng đường dài sau đó mà quên đi hiện tại là điều chúng ta đang làm.
Chỉ cần sống trong hiện tại là quá đủ. Quá khứ hay tương lai nếu có thể nắm bắt được hãy tạm gác lại và dành những giây phút này cho bản thân là hạnh phúc. Đừng để quá khứ hoặc dài hạn thay đổi hiện tại. Cuộc sống này không đủ dài.
Quên không khó, quên những chuyện đã in sâu vào tiềm thức thành một thói quen mới khó làm. Quá khứ gắn liền với kỉ niệm, trái tim thất thường gắn liền với hình bóng người thương, không muốn chặt là chặt đứt ngay.
Một tâm hồn lạnh lùng, một trái tim tổn thương không biết buồn hay vui. Gạt bỏ quá khứ mà tôi đã cố bước tiếp, học cách quên đi một điều quý giá, học cách chạy trốn mà không bao giờ muốn nữa, học cách buông bỏ ngay cả một điều quan trọng…
Có những điều rõ ràng phải quên đi mới có thể tiếp tục bước đi, phải tĩnh tâm lại để cho lòng được thanh thản, dù rất bướng bỉnh, dù rất bướng bỉnh khi tất cả khoảng thời gian mệt mỏi khắc cốt ghi tâm, tỉ mỉ hàn gắn những vết nứt với ý chí hàn gắn một điều đã hư hỏng..
Người ta có thể buông bỏ nhiều thứ trong cuộc sống này một cách đơn giản. Nhưng tình yêu thì khác, nếu dễ dàng buông tay thì rất có thể sẽ không chân thành.
Kết luận: Hãy sống một cuộc đời không hối tiếc- Vì cuộc sống này tràn ngập những điều kỳ diệu!