Stt tâm trạng đừng buồn khi không ai hiểu mình vì không ai sinh ra để hiểu người khác – 1000Status

Tôi luôn muốn có ai đó nhận ra mình. Đôi khi tôi cũng sẽ ốm, sẽ đau, có thể sẽ kiệt sức. Tôi chỉ cần ai đó quay lại nhiều như tôi và nói: “Bạn có mệt mỏi vì đi bộ lâu như vậy không?”. Nhưng khi bạn trở lại với thực tế, bạn hiểu rằng vấn đề của bạn là do chính bạn tự giải quyết. Cho dù tôi cảm thấy thế nào, sẽ không có gì thay đổi.

Muốn biết một người cần rất nhiều thời gian, gặp một người bao nhiêu lần cũng chưa đủ, vì vậy khi nghe tin về ai đó, đừng tin quá nhiều bởi có lẽ ở cá nhân ấy có rất nhiều điều mà không phải ai cũng nhìn ra được.

Vì bạn khác biệt nên bạn được nhắc đến. Là một triết lý hiển nhiên trong dòng đời. Tôi không mong đợi sự hiểu biết từ bất cứ ai. Vốn dĩ ai có tâm, thường sẽ hiểu. Cả đời không động lòng, không giải thích hay chứng minh, khi nằm xuống vẫn mang tiếng xấu. Thế là xong!

Những người cần vải coi chất liệu là tất cả. Nhưng người thiếu tình yêu, mỗi khi có cơ hội được thích, họ cũng có thể thử yêu một lần trong đời. Có những người không cảm nhận được cảm giác “người giàu cũng có thể khóc”. Không phải họ giàu có về vật chất mà họ giàu có về tình cảm 

Có những người lãng phí cả cuộc đời để học hỏi những phẩm chất mà họ không có. Ở tuổi này, tôi không thể tiếp tục đi từ người này sang người khác. Ai hiểu tôi thì tôi cảm ơn, ai không hiểu thì tôi chịu.

Hiểu lầm và cô lập, không ai mong muốn điều đó, tuy nhiên tôi không thể đi nói rõ với thế giới rằng tôi không phải như vậy. Vì vậy, hãy dừng lại, mặc kệ thế giới, sống cho chính mình trước.

Những người hiểu sai và tự cô lập mình suy cho cùng là do họ không nhận thức, không nhận thức được, cố tình không nhận thức và tệ nhất là họ làm một cách khách quan . Vì vậy, ngay cả khi tôi làm rõ, tôi chắc chắn rằng nó có thể được giải quyết và tôi không ác ý như vậy

Đúng vậy, tôi không cần cả thế giới nắm bắt tôi, tôi cần những người tự nhận ra mình không muốn hiểu tôi, tôi muốn những người cố tình hiểu sai về tôi. “Thanh giả tự tại”! Hãy để những vấn đề hận thù, đố kỵ và ghen ghét đó hãy để họ ra đi, để họ gánh vác và tự mình thực sự cảm nhận.

Không ai có thể nghe thấy trái tim tôi. Sẽ không ai thấy bạn buồn như thế nào. Không ai hiểu bạn như thế nào? Những người dường như trong cuộc sống của bạn về cơ bản cảm nhận được nỗi đau của bạn. Bởi vì, chúng ta được sinh ra với một bản thể riêng biệt. Họ có ý tưởng của họ.

Đừng cố gắng tìm một người hiểu bạn. Chuyện của tôi đôi khi không muốn ai nắm được. Những gì tôi làm một mình. Thật tốt khi ai đó hiểu được. Không thì thôi đi. Bạn không cần phải nói với bất cứ ai. Hãy cứ là chính mình, làm điều mình thích, yêu người mình cần.

Trong chúng ta, không có ai sinh ra đã biết người khác, đơn giản vì chúng ta quan tâm và yêu thương họ, chúng ta cố gắng hiểu ý họ. p>

Một số người thường nói: “Không ai có thể nhận ra tôi!”. Nhưng câu nào nói câu ấy, bạn thử nghĩ lại xem, có bao giờ bạn thử mở lòng, chia sẻ ý kiến, cảm xúc, mối quan hệ của mình với người khác chưa! Hay bạn chỉ giữ suy nghĩ đó trong lòng, nghĩ rằng không ai có thể nhận ra bạn!

Mọi con người đều mong muốn được hiểu và được hiểu. Nếu bạn chỉ muốn mình hiểu người khác mà không muốn ai nắm được mình thì có thể bạn thật đáng thương! Tại sao vậy? Bởi vì bạn thậm chí không dám, hoặc không có ai để tin tưởng.

Có ai biết rằng đã thích thì vạn lần nhớ. Trân trọng không khó, yêu không dễ, yêu mà yêu thì cuộc đời này rất có thể sẽ là màu hồng hoặc chỉ có thể lấy lại nước tràn ly.

Người ta nói đừng nghe đàn ông nói, hãy nhìn đàn ông làm, đừng chọn nắm bắt mà hãy nhìn vào thực tế, bởi những gì bạn nghĩ và hiểu chỉ đơn giản là những gì bạn giả định. tuy nhiên không ai hiểu, không ai hiểu tôi. Tôi thậm chí không có lý do gì để tức giận với bạn, bởi vì chúng ta là của nhau dù không hài lòng và tức giận, có lẽ chỉ là bạn bè.

Có những ngày ngồi đợi tin nhắn của ai đó mà không biết phải làm sao. Có một tình yêu mà sau khi ta cố hiểu một người thì đau lắm, lúc nào cũng phải cố hiểu, tìm mọi lời giải thích chỉ để giải thích cho người ta hiểu vì sao người ta im lặng, vì sao người ta kêu cô đơn và thất vọng, mình nói không có người yêu. . Vậy bạn nói gì với chính mình?

Tôi nói rằng bạn không hiểu tôi nhưng bạn có biết rằng tôi không muốn bạn nắm bắt, tôi không cần bạn xen vào niềm vui của tôi, trong các mối quan hệ của tôi, trong những lo lắng của tôi .

<3 Khó hơn lên trời. Nhưng về lâu dài, không có nghĩa là hoàn toàn hiểu ai đó. Có thể thử bằng cách tối đa hóa “tài năng thiên bẩm” đó là sự tò mò.

Nhiều người mải mê tìm kiếm sự an ủi về vật chất, tiền bạc và nghĩ về đó là một cõi hạnh phúc. Nhưng rồi năm tháng trôi qua, ngoảnh lại, người ta chỉ thấy lòng trống trải mênh mông. Trên đời này sung sướng gì, hạnh phúc thật sự là gì khi không tìm được một người hiểu mình, tri kỷ?

Kết luận: Có những người thấy mình vô tư quá nên trở nên vô tâm, đến mức không nhận ra người khác (chính xác là không nhận ra sự thay đổi tâm trạng của mỗi người). Đó, thế thôi, cả 2 không hiểu nhau. Đơn giản chưa? Trách móc nhau làm gì cho hoài thêm nặng trĩu tâm hồn. Trách nhau làm gì để tạo nên những vết xước trên khuôn mặt thơ ngây của hồi ức. Đổ lỗi cho nhau để làm gì? Khi ngay cả bản thân tôi cũng không thể nhận ra tôi