Stt thường thấy về cơn mưa mùa thu và những nỗi buồn không tên – 1000Status

Trời sang thu, se lạnh và có những cơn mưa xối xả. Khi lại đi trên con đường vắng, lá vàng rơi dưới chân, mưa thu giăng tứ phía, lòng chợt nhớ quê, nhớ bát canh mướp, cá kho và bát cơm đẫm mồ hôi của mẹ.

Ngồi bên cửa sổ nhìn ra đường, cơn mưa mùa thu tuôn rơi, rơi ngày qua ngày, thấy một lối hoài niệm. Suốt những năm tháng nội trú trên con phố ấy, chúng tôi đã trải qua những giọt mồ hôi thay áo mưa mùa thu se lạnh của mẹ.

Rồi những cơn mưa thu qua đi, phố xá trong veo như vừa được gột rửa nhưng cái lạnh lại sâu hơn. Ngồi bên ly cà phê, nghe một bản nhạc của Đặng Thế Phong, cơn mưa mùa thu dường như là một phần không thể thiếu của cuộc sống này.

Mặc dù mỗi năm có một mùa thu và có những cơn mưa như thế. Nhưng mỗi cơn mưa thu đến, lòng tôi như chìm vào một thiên đường hấp dẫn, chỉ muốn dang tay ôm lấy từng hạt mưa mong manh như cô gái e thẹn trong nắng chiều và để cảm nhận gió thu. hương thơm của hoa sữa.

Một chiều lang thang trên phố cổ dưới những tán cây xanhlặng nghe tiếng gió và bất chợt từng hạt mưa cuối thu len lỏi trong từng kẽ lá, ta thấy yêu lắm. và cần níu lấy cơn mưa mùa Thu trú

Đi trên con đường sau cơn mưa, dưới cái nắng vàng của mùa thu, ta thực sự có cảm giác như từng hàng cây, ngóc ngách con đường khoác lên mình một màu áo mới, tinh khôi… 

Tháng 9 đến, với những cơn mưa bất chợt trong đêm…Mưa đến rồi đi rất nhanh. Những cơn mưa ngang qua trong sâu thẳm trái tim anh có biết bao cảm xúc khiến anh xao xuyến đến lạ.

Mùa thu với những cơn mưa bất chợt… cơn mưa đến rồi đi thoáng chốc, mang theo đất trời và lòng người bao cảm xúc, xao xuyến lạ thường. Mưa thu gợi nhớ, gợi bao kỉ niệm để hoài niệm về một miền xa, một thời đã xa

Mùa thu Hà Nội bị cuốn theo những cơn mưa đầu mùa, những cơn gió rít vào da thịt khiến tôi chỉ muốn ôm lấy người bên cạnh cho ấm. Hay đặt tên cho mùi hương của cá nhân để khỏa lấp những ngày dài cô đơn, một mình.

Mùa thu sang, cơn mưa đầu mùa ướt tóc em sau một buổi chiều rong ruổi khắp các con ngõ. Hát những bản nhạc tình mà cá nhân hay hát và giật mình thấy mình đã thuộc lòng hết.

Mùa hè đâu rồi

Mùa thu sao mà buồn thế

Mưa gieo cả bầu trời

Những ký ức chơi vơi cùng trái tim phai mờ

Hỏi tôi có buồn không

Bao nhiêu lười biếng sau cơn mưa tầm tã

Để nỗi nhớ buồn

Từ sâu thẳm luôn xuất hiện

Mưa tháng 9 không lớn, không dữ dội nhưng xót xa về chiều. Mưa tả tơi trên gỗ Mưa hiu hiu trên mặt hồ. Gió từ biển thổi vào mặt, lạnh cóng. Từng hạt mưa len lỏi qua làn vải mỏng thấm vào tâm hồn. Ta dắt nhau đi trốn cơn mưa bất chợt.

Nó ngơ ngác nhìn những hạt mưa bắn tung tóe trên đá. Giọt nào sẽ thấm vào lòng đất, giọt nào sẽ mềm xuống hồ.. và giọt nào có thể rơi vào lòng nó?.. 

Mưa sắp đến. Mưa đi . Mặt trời cũng sẽ đến nhiều như thắp sáng một ngày mới. Nó tỉnh dậy sau một đợt sốt. Anh ấy đã giới thiệu mưa cho một số đô thị khác thường. Đó là cơn mưa cuối mùa.

Mùa thu đến nhớ em

Mang sắc vàng cho cây thay lá

Mang nỗi thất vọng khi người quen thành bạn

Mưa thu ướt đẫm người

Hạt mưa lăn trên má

Giống như giọt nước mắt của một khoảnh khắc bi thảm

Em có hiểu khi mùa thu đến

Tôi chỉ đơn giản là cảm thấy buồn và ít hạnh phúc hơn

Nghỉ làm một chút, châm một điếu thuốc rồi cảm lạnh và ngắm mưa trong đêm đầu thu. Tôi có thể thấy rõ sự cô đơn và trống vắng lạ lùng qua từng giọt mưa. Nâng nhẹ hạt mưa trong tay, nước nhỏ dần mà nỗi nhớ cứ dâng đầy, lạ thường, hạt mưa thu… 


<3 để lại nỗi nhớ ai đó trong từng bong bóng mưa đang đều đều vỡ tung, vỡ òa trong kí ức của một thời, tôi yêu mưa, tôi ghét mưa!

Không gian tĩnh lặng, mưa ngoài hiên vẫn mưa, tí tách, tí tách, mưa gợi cho ta biết bao hình ảnh, biết bao kỉ niệm, mưa nhẹ ngoài hiên mà như gọi tên ai sâu thẳm trong tiềm thức, phải chăng tiếng mưa đôi khi ồn ào để nhắc ta rằng ta đang trống rỗng?

<3 Hi vọng, dù buồn nhưng ít nhất các bạn có thể giúp mình không trơ ​​trụi như đá, không tiều tuỵ như khúc gỗ già mùa thu.

Đêm nay em về trong cơn mưa thu se lạnh. Mọi người trên đường xuất hiện ở tôi, tôi biết. Vì chẳng có ai khùng như tôi: đi trong mưa tay cầm ô lủng lẳng mà không đứng dậy, ướt cả người.

Từ khi rời xa người ấy, em biết, ngày mưa sẽ chẳng có ai cho em hơi ấm. Và tôi biết, khi trời mưa, ở đâu đó, cũng có người lặng lẽ khóc.

Kết bài: Mưa thu không dữ dội cũng không lạnh lùng, những hạt mưa thu lúc nào cũng gợi thương nhớ khiến người ta ước ao được níu lại, ước được ngồi trong một quán espresso yên tĩnh ngắm nhìn, nghe nó rơi nhẹ nhàng. Đôi khi chỉ cần cuộc sống là đủ.