Stt Tôi vẫn nhớ hình bóng của một người không bao giờ nhớ tôi – 1000Status

Còn nhớ một người không nhớ mình, lòng vẫn đau đáu một vài kỉ niệm, tự trách mình sao lại ra nông nỗi này chứ biết làm sao. Tuy nhiên, tôi không cần phải nhớ.

Biết đến bao giờ những vết xước trong tim thôi đau như ngày ấy. Ngày em buông tay nói lời chia tay, anh biết em sẽ nhớ nhung không nguôi về một người không còn nhớ đến mình.

Nhớ ai đó không có gì sai với điều đó, ngay cả khi người đó không thuộc về bạn, chỉ đơn giản là nhớ. Tình yêu không có quy luật nào ngăn cản nó. Tôi sẽ vẫn ghi nhớ, ghi nhớ từng vấn đề cá nhân và dễ hài lòng.

Đối với anh lúc này, điều ngu ngốc nhất là vẫn yêu và nhớ em tha thiết. Ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm qua 12 tháng, cuộc sống không thay đổi, chỉ có anh và em là khác nhau. Tôi yêu những người khác và bạn khác vì bạn đã và đang yêu và nhớ tôi nhiều hơn mỗi ngày.

Không biết vì sao, càng về chiều, yên ắng, hay sao, nỗi nhớ anh bỗng như dâng đầy hơn. Đôi mắt như sâu hơn, hơi gầy hơn, và gầy hơn một chút… Đêm về anh nhớ em, nhớ nhiều… nhưng có người sẽ không bao giờ nhớ đến em.

Lại không ngủ được, trằn trọc từng giờ, háo hức trước bao chuyện trên đời, lại thêm một lần nhớ em… Không ngủ được nên đêm bỗng kéo đến trở thành bạn bè . Vạn vật tĩnh lặng, chỉ còn em với đêm, với tiếng nhạc buồn êm đềm, lòng rạo rực nhớ về một hình ảnh cũ không bao giờ trở lại dù vội.

Rồi mây đen kéo đến, tất cả những điều tuyệt vời nhất mà tôi từng mơ ước đều bị gió thổi bay đi, giống như một giấc mơ bạn vừa thức dậy vào buổi sáng, buồn bã và thức trắng nhiều đêm sẵn sàng cho các văn bản và giọng nói của mình. Nhưng có lẽ điều đó bây giờ quá khó. Để rồi lại phải nhớ một người không quan tâm đến mình.

Đêm, đêm bỗng dài quái, lặng lẽ, bỗng rất yên tĩnh, và em cũng bỗng nhỏ bé hơn, như một vệt đen của đêm, một tiếng xào xạc nhẹ nhàng thôi. không đủ để lắc nhẹ những chiếc lá non. Nỗi nhớ thêm ưu ái, dường như lấn át mọi điều nhỏ nhặt, còn em như kẻ yếu đuối lảo đảo phía sau, no quá, toan dừng lại!

Giờ tôi đã biết kể hết tội lỗi của mình cũng chẳng thay đổi được gì. Chợt đêm nay anh nghĩ đến em, anh thấy em bất hạnh nơi đó, anh cần dành trọn trái tim mình cho em, để thật sự thấy ấm áp, được an ủi sau bao ngày xa cách, mệt mỏi.

Đời lạ lắm phải không càng cố quên lại càng nhớ thêm. Nhưng lần nào tôi cũng tâm niệm trách mình, trách đời, trách người. Ta bước ra khỏi đời nhau một cách mơ hồ, không rõ ràng một chút nào. Có phải chúng ta chỉ giữ im lặng và sau đó tách mình ra? Giá như ngày đó anh từ bỏ cái tôi của mình và ở bên em. Và giá trị là như thế nào, tại sao lại khác.

Người tôi nhớ nhất là bạn, người mà tôi không cần phải bận tâm nhiều nhất chính là bạn. Tôi có 100 lý do để muốn gặp bạn, nhưng tôi thiếu một giấy tờ tùy thân để gặp bạn.

Tôi vào lại fb của người yêu cũ, không phải vì lòng vẫn thổn thức vì những kỉ niệm cũ, mà chỉ để xem người đó thế nào, công việc thế nào, Bạn đã thực sự thích ai chưa? Rồi lặng lẽ chui ra như một thói quen khó bỏ.

Đôi khi ngang qua quán quen ngoái đầu nhìn lại hình cũ trên tường, bức hình người xưa nhắc đến họ rất quý vì nét chữ nguệch ngoạc, nhưng khi nhìn lại , thực sự cảm thấy rất bình yên. Và tôi đang xao xuyến nhớ về những người xưa.

Khi bắt gặp cụm từ ‘hoài niệm’, lòng tôi lại nhớ đến một người. Nỗi nhớ như hòn than cháy âm ỉ, chỉ cần một lần xoa nhẹ là bùng lên. Tôi nhớ bạn tuy nhiên tôi không thể giúp nó. Nhưng khi ai đó bất chợt nhắc đến tên bạn, khi bất chợt nhắc đến một chi tiết nào đó, nỗi nhớ trong tôi không thể nào kìm nén được.

Em nhận ra rằng, những ngày tháng kìm nén trước đây chỉ càng khiến nỗi nhớ anh thêm da diết, đến mức không thể chịu nổi. Giây phút khiến anh hối hận nhất chính là giây phút kết thúc ngày hôm đó, ngày mai, nhiệm vụ vẫn tiếp tục, anh không thể cho phép mình quên em được nữa.

Trên đời này sẽ không có kẻ ngốc nào giống kẻ nào, nhưng có lẽ điều dại dột nhất của một người con gái chính là cứ cố nhớ lại những điều không nên nhớ, cứ mãi dằn vặt bản thân về một ai đó bạn đã từng thích.

Kết luận: Cuộc sống vội vã, con người bị cuốn vào vòng luẩn quẩn của cuộc đời. Vì vậy, chúng ta phải sôi nổi và suy nghĩ rõ ràng để tạo nên một cuộc sống có ý nghĩa. Hãy học cách quên đi những gì không đáng và nhường chỗ cho những điều thú vị mới. Chỉ là đôi khi bạn nhớ nó, nhìn thoáng qua nhưng đừng ở lại mãi mãi…