Vóc dáng tôi như giọt mưa,
Hạt rơi vào đạo, hạt vào hậu hoa.
Thân em như giọt mưa,
Hạt đến bến, hạt đến bãi cày.
Vóc dáng của tôi giống như một người ở giữa
Người khôn rửa mặt, người rộng rửa chân.
Thân em như lụa đào
Chớp vào đầu chợ biết tay ai?
Năm nay em về làm dâu
Vóc dáng như con trâu mang ách
12 tháng này em về làm vợ
Thân cõng điếu cày, dây thừng làm chi không ai biết?
Tôi đi làm dâu, không có thời vụ, chỉ có thời vụ.
Em ngồi trên khóm trúc, em tựa cành mai,
Đông đào tây liễu, biết là ai?
Mười sáu tuổi đầu thân yêu của tôi,
Cha mẹ gây áp lực buộc cô phải gả vào nhà ai đó.
Tôi e rằng bạn có thể khịt mũi sau khi tôi nói to lên,
Ba năm bi kịch, chín mười câu chuyện cay đắng.
Tôi đã trở lại trong nhiều năm,
Buồn thì có, vui thì không.
Đã đến lúc nằm một mình một lần nữa!
Có đêm thức năm canh,
Rau héo, cháo chó, đủ thứ trò chơi…
Cá có thể nhai lưỡi câu và gỡ nó ra
Chim trong lồng biết khi nào nên ra.
Có con thì nên chịu khó vì con,
Có chồng thì phải gồng gánh gia đình chồng.
George trở về phương đông,
Làm con gái theo chồng nâng đàn nuôi con.
Nâng thang hỏi trăng xưa
Có phải số mệnh của một người phụ nữ là từ trên trời rơi xuống.
May mắn gặp được giếng
Đồng thời cũng tươi mới và mát mẻ.
Tiếc là mệnh khó,
Bạn phải khiếu nại với ai?
Cơ thể tôi như cá trong nước
Dạo một vòng để biết chỗ chỉ.
<3
Tay cầm chén thuốc vắt ngang vỏ chanh
Bây giờ bạn có thể cường tráng, bạn khỏe mạnh
Bạn có duyên mới, bạn phải giúp tôi.
Vóc dáng của tôi giống như cột hàng rào
Nếu bạn sửa đổi thời gian của mình, tại sao bạn lại phiền.
Vóc người em như cây chổi mùa hạ
Mưa gió thì lau chân
Rửa sạch sẽ rồi vứt ra sân
Gọi người hàng xóm có ngón chân để lau
Thân em như hạt mưa
Hạt xuống biển, hạt lên rừng.
Hạt sa bị gió thổi bay
Sao trời nóng thế không ai chịu trách nhiệm.
Con cò bơi bên sông
Gánh lúa đưa tiếng khóc chồng.
Thân em như lá từ bi
Ngày nắng, đêm sương mù.
Thân em như miếng cau khô
Tham thì gầy, thô thì tham.
Thân hình em như trái bồng bềnh
Gió cuốn sóng về đâu?
Cơ thể tôi đã vật lộn 100 lần
Sớm ra đồng lúa, về nương dâu
Tôi có lược mà không chải được tóc
Có cau không được ăn trầu.
Chiều đứng bên sông
Muốn về với mẹ không bằng đò.
Hôn nhân thật đau khổ
<3
Đêm qua cô mất chồng
Cô ấy đưa cho tôi một tấm chiếu, nằm xuống và không sử dụng chuồng bò
Mong chồng đừng xuống
Chồng vừa xuống thì gà đã gáy
Chém con gà đối diện, sao vội thế.
Hãy để tôi mất trí nhớ về chồng và lũ trẻ.
Người con gái của Mười hai bờ sông
Hẹn gặp mọi người ở biển nhé, cảm ơn.
Cơ thể tôi sắp kết hôn
Nó giống như một đường hầm.
Vóc dáng của tôi không thành vấn đề
Giống như một căn phòng giữa giường
Cô ấy mất phòng vào buổi tối
Phân phát chiếu cho những người nằm xung quanh bên ngoài
Buổi sáng, cô ấy gọi là: bae hai!
Sau đó đứng dậy và cắt khoai tây
Vì bố mẹ tôi nghèo
Thế nên tôi còn phải cắt nước, cắt khoai.
Vóc dáng của tôi thật vô nghĩa
Mỗi ngày một trận đòn ghen
Này, ở yên đó
Chồng chị làm khổ em không đúng mục đích.
Thân em như đóa hoa rơi
Có phải anh ấy thực sự là một người yêu hoa không?
Vóc người em như trái ớt chín
Vỏ càng giòn, bên trong càng cay.
Vóc dáng của tôi giống như một trụ cột trung tâm
Tay dơ cũng lau, tay cùi cũng lau.
Thân em như củ gai
Ruột trắng, vỏ ngoài đen.
Chà! nếm thử nó
Hãy nếm thử để biết rằng bạn ngọt ngào.
Vóc người tôi như cá trong bồn
Không ăn có sao không, tin đồn thường không đúng sự thật!
Cơ thể tôi giống như một chiếc mũ cờ
Như áo rách vá xưa
Không lo rách tay áo
Trời dường như trở lại và may rủi thường xuyên
Áo rách có phương pháp mà tôi yêu
Bái mũ có nghĩa là tôi yêu cờ mũ.
Vóc dáng của tôi là một cây kiều mạch
Lấp lánh dưới ánh nắng ban mai hồng.
Đừng gọi tôi là xấu xí, tôi là người da đen
Mày như nước đục mà phèn.
Thân em như hoa trên cây
Chúng ta như cỏ bên vệ đường.
Chúa ban cho gió và sương
Hãy để hoa gạo rơi qua cỏ tháng năm.
Thân em như hũ vôi
Cứ kệ đi
Chị em đừng khinh nó
Môi em hồng là nhờ anh.
Thân hình em như trăng rằm
Những đám mây đen xếp hàng trên bầu trời.
Số phận kia đứt chỉ hồng
Hãy để tôi tiếp tục giấc mơ của mình.
Kết bài:Những bài ca dao than thân trách phận không chỉ là lời than thở cho mọi thời đại, những hoàn cảnh éo le, cay đắng mà còn là tiếng nói phản kháng, tiếng nói khẳng định những giá trị phẩm chất của người phụ nữ trong xã hội cũ.