stt tuổi thanh xuân mười sáu với tình yêu màu hồng và tổn thương đầu tiên – 1000Status

Mười sáu tuổi, tôi cũng đã đôi lần để trái tim mình tổn thương vì yêu. Cũng có những chuyện tình nhạt nhòa như gió thoảng trên lá, không dư vị, không sử dụng một gợi ý duy nhất. Một chút hoài niệm chỉ là sự hối hận, sự nuối tiếc là kết cục của giây phút họ vô tình chạm vào nhau để rồi trở thành hồi ức vô danh của nhau.

Mười sáu tuổi, tôi vẫn không bỏ được thói ngủ muộn. Tôi muốn vùi mình trong bóng tối, tôi thích nằm nhàn rỗi và lắng nghe tiếng tích tắc của đồng hồ rồi nghĩ về cuộc đời và con người tôi.

Tuổi 16, nói được, làm được, nhưng sau khi quyết định thì sẽ điều chỉnh ngay.

Tuổi mười sáu ấp ủ nhiều mục tiêu, hoài bão.

16 tuổi mới có thể cảm nhận được những rung động đầu đời..

Những đứa trẻ 16 tuổi chia nhau từng ổ bánh mì, học nhóm với các bạn cùng lớp, xoa đầu nhau khi lũ bạn lơ là công thức.

Mười sáu năm cách biệt..

Tuổi mười sáu, tình yêu hóa toàn màu hồng, trong sáng và ngọt ngào. Tôi không đủ tự tin để thích một ai đó. Tôi sợ, một khi đã quá quen với việc được quan tâm, thì bỗng chốc, tôi sẽ đánh mất tất cả. Tôi sợ, càng cố yêu thì càng đau.

Đó là năm tôi mười sáu tuổi, cũng là năm đầu tiên tôi biết em. Gặp em là một bước ngoặt trong cuộc đời anh. Tôi vẫn giữ trong mình suy nghĩ ngày ấy mình là một con mọt sách “bất hủ”, ngày đêm nghiền sách, nghiền đến quên cả ăn. Học và học, thi cho đến khi mở mắt ếch ra để quyết tâm là thủ khoa của trường. Sau đó, tôi đặt nhầm chỗ cho bạn!

Tôi bước vào tuổi mười sáu thật bất ngờ và nhẹ nhàng như cơn mưa đầu mùa mát lành đã mang đến biết bao cảm xúc đan xen trong một ngóc ngách của trái tim tôi. Nhưng buồn thay, tuổi mười sáu của tôi không suôn sẻ như tôi mơ ước.

Tuổi mười sáu chầm chậm đến với bao hoài bão,  ước mơ khiến lòng người lâng lâng khó tả khi con người ta bắt đầu trưởng thành mọi suy nghĩ và già đi theo năm tháng. Không biết nữa. Tôi chỉ biết rằng tôi bắt đầu hối hận về quá khứ và lo sợ về tương lai.

Tuổi 16, những suy nghĩ dại dột dường như không còn trong đầu, quần áo không xúng xính, tuy nhiên trở nên chỉn chu hơn, lời nói và hành động cũng dần thay đổi. Và biết bao ý tưởng, ước muốn được xếp gọn trong góc nhỏ của trái tim.

Và rồi cậu bé 16 tuổi còn gặp phải những vấp ngã đau đớn, cũng va vào những tảng đá to, điển hình là muốn đi loanh quanh và mong muốn được trở về nơi yên bình, mong muốn có được tất cả những điều tốt đẹp nhất. kỉ niệm nữa. tình yêu ngày xưa… thêm sợ hãi. Đúng vậy, ai mà không sợ…

Tuổi 16 Tôi bước vào ranh giới của cuộc đời, nhận ra đâu là đúng sai, đâu là tốt ai là xấu, biết thế nào là tuyệt vọng và cô đơn. .

Nếu 14 là thời điểm để ta chính thức có những suy nghĩ, cảm xúc và sai lầm của bản thân, thì 16 là thời điểm sau khi chúng ta dám đối mặt và “Bắt đầu” một lần nữa trên con đường cá nhân của mình. bản thân mình.

Em à, 16 tuổi, em có quyền mơ mộng về những trang sách ngôn tình, những anh chàng đẹp trai, yêu chiều chiều chuộng em hết mức. Bạn có quyền mơ về cuộc sống màu hồng do chính bạn vẽ ra.

Em ơi, 16 tuổi rồi, em không cần lo sợ nhiều về tương lai, về những áp lực, về những gánh nặng. Tôi vô tư, tôi đam mê và tôi yêu hết lòng. Sau đó, tôi ngã, tôi bị thương, nó lại làm tôi suy sụp. Em yêu, nó có giá không?

Em ơi, 16 tuổi, có lẽ em chạy theo người khác, có thể em duy trì một tình yêu. Có thể bạn “đừng rời bỏ tôi, vì tôi đã yêu một người…”

16 tuổi, em là nụ cười hồn nhiên rực rỡ của thiếu nữ tuổi trăng tròn, đôi mắt cười rực rỡ trong sáng đến lạ lùng…

16 tuổi, tôi đã biết cách yêu. Những rung động đầu tiên, trong trẻo và thuần khiết nhất anh trao cho em.

Cô gái đó?

Khi tôi mười sáu tuổi, đó là lần đầu tiên tôi gặp cô ấy.

Năm mười sáu tuổi, tôi vào một trường trung học nội trú và không có lấy một người bạn tốt.

Ở tuổi 16, trong một lớp học phần lớn là nam sinh, cô ấy là người phụ nữ duy nhất tôi quan sát thấy.

Tôi không ghi nhớ mọi thứ một cách rõ ràng. Kỷ niệm chỉ như những mảnh thủy tinh vỡ, vụn, dễ vỡ.

Nhưng tôi vẫn nhớ, từ ngày đầu tiên, tôi đã theo đuổi cô ấy.

Tuổi 16 của tôi, xinh đẹp, tôi thực sự có những người bạn cực kỳ tốt luôn ở bên cạnh tôi, tôi có mọi thứ tôi cần. Đó cũng là khoảng thời gian đặc biệt khi lần đầu tiên tôi chạm vào và dành tình cảm cho một người đàn ông, tiếc rằng đó lại là tình yêu đơn phương!

Dù sao cũng mong em lưu giữ tất cả những kỷ niệm về anhnhớ những gì anh dành cho em. Chúc các bạn và em học tập thật tốt, tiến đến ngưỡng cửa trường đại học như mong muốn!!! Năm 16 tuổi, tôi ghi vào nhật ký, vì thời gian khiến tôi bỏ bê anh, bỏ anh vào một xó xỉnh sâu thẳm – người con trai tiểu học tôi yêu!

16 tuổi, tự viết, yêu một người có lẽ là điều bất ngờ nhất hành tinh. Một người không quen biết lại trở thành người mà chúng ta cần bảo vệ và yêu thương đến hết cuộc đời. Đôi khi yêu một người chẳng vì mục đích gì cả, chỉ đơn giản là dưới bầu trời mùa hè, vừa ngẩng đầu lên đã bắt gặp nụ cười ngọt ngào của người đối diện, trái tim tôi chợt loạn nhịp. Thế là hết một tiếng.

Kết thúc: Em ơi, tuổi mười sáu của anh. Tôi có hối hận điều gì không? Tôi ân hận vì không được làm điều mình thích, mình cần. Tôi rất tiếc về những lựa chọn sai lầm. Tôi hối hận vì những vết thương sâu trong tim mà tôi đã mắc phải nhưng hãy luôn mạnh mẽ, tất cả mới chỉ là bắt đầu.