Hoặcchỉ yêu thôi, không cưới. Bạn có tiếp tục lãng mạn sau khi kết hôn? Vẫn có những khoảng thời gian để ngắm biển xanh và đan những cây cọ vào cuối buổi chiều…
<3 ân cần, làm việc mệt mỏi, không một cái nhăn mặt, tình cũ quay trách nhiệm mỗi bên.
Yêu thì phải cưới! Đúng không? Phải buộc hai nửa cuộc đời lại với nhau. Chúng ta phải cùng nhau trải qua biết bao thăng trầm, để rồi khi về già sẽ có nhiều điều phải suy nghĩ và báo hiếu cho con cháu. Nhưng tôi vẫn sợ, nếu tôi không vui thì sao? Chỉ yêu thôi, không cưới được sao?
Anh? Đơn giản không thể yêu thôi, không cưới?Không đắn đo, không suy nghĩ trước câu chuyện “ly hôn” hay đau khổ vì một tình yêu không trọn vẹn. Cao hơn làm người yêu là có khả năng giữ được giây phút như ngày đầu hay yêu cho đến ngọn lửa yêu.
Chúng ta cứ yêu nhau đi đừng vội kết hôn được không? Dù biết anh yêu em là thật, yêu em cũng được nhưng em ơi, anh không cần tình yêu của em và sự yêu mến. bị phá vỡ trong tương lai chỉ vì tiền mặt trên thị trường.
Chỉ yêu thôi, không cưới được không? Không phải không thích, không phải không yêu, chỉ sợ mà thôi. Sợ rằng câu chuyện sau hôn nhân lại là một câu chuyện hoàn toàn khác.
Sợ rằng các vấn đề sẽ không giống nhau.
Sợ rằng nó sẽ không tồn tại lâu.
Sợ chán.
Sợ rằng sẽ đau lòng khi mọi thứ nhỏ nhặt đổ vỡ.
Đơn giản là sợ, có thể là do lo lắng, đừng kết hôn…!
Yêu thôi, đừng cưới, được không? Anh sợ khi cưới nhau về ở với nhau, em sẽ nghĩ đến sự có mặt của anh như một thói tục. Anh sẽ không hỏi em thích ăn gì, muốn đi đâu.
Ai cũng phải lấy chồng, lại còn phải sinh con, nên em rất sợ. Có khả năng không kết hôn? Chúng tôi chỉ đơn giản là yêu nhau như thế này, ở bên nhau, ở bên nhau, quan tâm lo lắng cho nhau chứ không phải một gia đình. Tôi sợ từ “hôn nhân”. Có lẽ nó sẽ lấy đi hạnh phúc của tôi, tôi phải làm gì đây?
Tình yêu thời nay đã biến đổi nhiều lắm, vậy chẳng lẽ cứ yêu đi là cưới được sao? Tôi không cần đánh đổi tuổi thanh xuân của mình đơn giản để thỏa mãn cái gọi là “trách nhiệm” của xã hội, đó là lập gia đình. Có một sự khác biệt lớn giữa yêu và kết hôn. Thế nên, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng “yêu là cưới”.
Yêu đơn giản được không? Vì em biết, hôn nhân giống như một canh bạc trong cuộc đời, có người may mắn và kẻ đen đủi. Và tôi không cần phải đặt cược mạng sống của mình vào điều đó.
Anh yêu em, cưới nhau được không? Đối với tôi, mục tiêu cuối cùng của tình yêu đích thực không phải là hôn nhân. Người ta có thể lấy nhau mà cả đời không rung động, nhưng sẽ ôm nhau như chết mà không một lần gọi nhau bằng 2 từ vợ chồng.
Đừng nặng lòng với phép lịch sự, hãy tự kỷ luật nhưng buộc bản thân phải có một cuộc sống gia đình khi bạn không muốn. Yêu… cưới cũng được… đợi đến khi thực sự cần, thực sự sẵn sàng.
Cứ yêu đi, đừng nghĩ đến chuyện lấy anh! Thực ra chúng ta không cần biết ngày mai sẽ ra sao, chỉ cần mỗi sáng thức dậy, chúng ta cố gắng yêu nhau thật sâu, thật rộng , vì vậy đầy đủ là đủ. Hãy mang lại hạnh phúc cho nhau qua từng giây phút trôi qua.
Với tôi, đám cưới mà người ta vẫn hay kể cho nhau nghe, nằm mơ tôi cũng không dám. Đừng sợ về nó quá xa! Anh sẽ không trách em vì đã không cưới anh. Nhưng anh sẽ hận nếu những năm tháng ấy em không yêu anh đủ nhiều!
Bạn biết đấy vì cuộc đời là mưu cầu hạnh phúc và là một nửa của đời mình. Chúng ta không thể biết ai sẽ là người cụ thể cuối cùng trong cuộc đời mình, vì vậy chúng ta không ngừng tìm kiếm. Vì thế đừng nói yêu mãi mãi, hãy nói yêu thôi!
Anh ơi! Yêu thì cứ thích thôi. Đừng nói quá nhiều về ngày mai. Chỉ chú ý đến hiện tại. Chỉ nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi. Bởi vì ngày mai, tôi thậm chí không biết mình sẽ làm gì. Hãy đơn giản là người yêu của nhau, khi vui thì đi, khi buồn thì tựa đầu vào nhau, khi không còn cảm giác phải dừng lại.