Ai sẽ cùng em đi đến cuối con đường tình yêu? Có khả năng tìm kiếm một tình yêu vĩnh cửu? Liệu có thể tìm được một người yêu mình đến răng trắng răng, bệnh tật buộc mình phải nói dối và cùng nhau chờ đợi cho đến khi cái chết đến đón mình hay không? Ai trong đời cũng tự hỏi mình những câu hỏi này.
Ai sẽ xoa dịu nỗi đau sau mối tình đầu tan nát cõi lòng em. Ai sẽ sưởi ấm em bằng hơi thở nồng nàn, trên con đường hồng yêu thương. Ai có thể cùng bạn đi đến cuối con đường?
Ai sẽ là người sẽ giúp bạn vượt qua nỗi cô đơn hay những lúc bị xúc phạm, người nhẹ nhàng nói lời xin lỗi. Ai sẽ vuốt tóc tôi, trao cho tôi một nụ hôn vội vàng, rồi mỉm cười dịu dàng và nói chuyện với tôi.
Yêu một người không khó, nhưng có người yêu và cùng bạn vượt qua muôn vàn khó khăn không phải là điều dễ dàng.
Giá trị của tình yêu không phải đo lường bao nhiêu nỗi nhớ hay tính toán xem một tình yêu kéo dài bao lâu. Bí quyết là bạn có thể trung thực đến mức nào, bạn sẽ tìm ra cách vượt qua khó khăn cùng người khác đến mức nào.
Hạnh phúc không là cành hoa hồng kết bằng ánh nến lung linh người ta tặng bạn vào một ngày nào đó, mà hạnh phúc là có người đón những kỉ niệm cùng bạn mỗi năm, cùng bạn chia sẻ những vui buồn rộn ràng trong cuộc sống bất kể nó khắc nghiệt như thế nào.
Tình yêu của trẻ con chứa đầy sự nhiệt tình còn tình yêu của người lớn thì đơn giản. Vì vậy, người cùng ta đi từng bước trên phương pháp vượt qua mọi mặc cảm mới thật đáng trân trọng.
Tình yêu của chúng taai ngờ hiện tại đang bóp nghẹn tim em không biết nói sao…. Chia tay là hết hỏi ai hả dạ, sao không đi đến đầu đường…. Hạnh phúc ở đâu, con phải biết tìm kiếm nó, khám phá nó ở đâu trên trái đất.
Dù bạn đi đâu, tôi vẫn sẽ đi cùng bạn và chúng ta sẽ đi cùng nhau, chúng ta sẽ nắm tay nhau đi dạo. Và chúng ta sẽ tìm thấy hạnh phúc ở cuối con đường. Đừng đánh mất hạnh phúc mà bạn đang có. . . Rồi một lúc nào đó bạn sẽ hối hận vì đã đánh mất nó…
Cuộc đời giống như một chuyến xe mà chúng ta là người cầm lái, mỗi khi qua một trạm sẽ có người lên, người xuống. Những người lên xe cùng ta lúc khởi hành chủ yếu là ở giữa đường rồi sẽ đi, còn những người cùng ta đi đến cuối hành trình chỉ là số ít. Đó là điều chúng tôi muốn trân trọng…
Đường đời rộng lắm, nhưng không phải tất cả chúng ta đều đi trên một con đường giống nhau, có người đi trước, có người đi sau. Người đi trước chưa hẳn là người giỏi, người đi sau chưa hẳn là người yếu, quan trọng là chúng ta đi được đến nơi mình muốn.
Tình yêu đích thực cũng không thể đi theo gió, tuyết, trăng, môi, tay trong tay. Là biết người ấy cần gì, lặng lẽ làm, thấu hiểu tâm tư người ấy, lặng lẽ lắng nghe người ấy nói… Chẳng cần thề rằng trời đất trường tồn, biển cạn đá mòn, chỉ cần vui hay buồn là được. không. đau khổ còn có người đó bên cạnh.
Trong cuộc sống, không nhất thiết là hai người ở cạnh nhau, cũng không nhất thiết hai người phải xa nhau, đến suốt đời, chuyện gì xảy ra cũng không sao. , họ đang nắm tay nhau, cùng nhau đối mặt với mọi thứ!
Điều quan trọng là trong hiện tại chúng ta biết trân trọng những khoảnh khắc bên nhau, yêu hết mình và tưởng tượng trong tình yêu của cả hai và duy trì tình yêu của chúng ta. p>
Dù sao đi nữa, dù ngắn hay dài, dù là người xa lạ hay người thân thiết, mỗi người bước vào cuộc đời ta và cùng ta đi hết một chặng đường đều đáng được trân trọng. Họ đã là một nửa cuộc đời tôi.
Kết bài: Giữa giông tố cuộc đời, giữa biển người mênh mông, giữa muôn vàn cám dỗ, còn gì hạnh phúc hơn khi đi đến cuối con đường dù sao chúng ta cũng chỉ yêu một người, bằng một trái tim và một tâm hồn. Hãy trân trọng người bên cạnh bạn bởi vì khi họ qua đi, hối tiếc thì đã quá muộn.