Cuộc sống xô bồ tấp nập Lòng người muôn đời giông bão chờ bình yên đến
Cuộc sống tất bật bon chenVà con người ngày càng nhỏ nhen, giả tạo
Trong cuộc sống vô cùng bận rộn này Tiền không thể mua được mọi thứ. Nhưng chủ yếu là mua hầu hết mọi thứ!
Về nhà thôi em, bỏ lại cuộc sống xô bồ, bỏ mặc những mệt mỏi của thể xác, về với nơi có mái nhà che chở cho em dù nắng mưa. Về đi, lòng tôi muôn vàn yêu thương, mà thực ra tôi đã tạm quên quá lâu. Những gì tôi đầu hàng số phận. Xã hội rộng lớn đó sẽ không dành cho bạn đâu, hãy đến ngay đây, có một ngôi nhà và một người rất muốn yêu bạn…
<3
Về đi em, chợ nhiều cạm bẫy quá, xa quá anh sợ mất em.
<3
Mặc dù tôi biết, công việc sửa đổi trung tâm gây ra nhiều vấn đề cần tháo gỡ. Có những thứ chúng ta mong nó biến mất khỏi cuộc đời mình, có những thứ chúng ta luyến tiếc. Nhưng cuộc sống là vậy và cuộc sống của chúng ta không thể chật chội với những vấn đề hạn hẹp, bạn biết không?
Chúng ta rất dễ bị cuốn theo nhịp sống hối hả của mọi thứ xung quanh, cố gắng học hành, cố gắng gồng gánh trong cuộc sống của chính mình, mà vô hình chung, chúng ta coi thường niềm vui cuộc sống này. nữa không. Và có vẻ như, chúng ta cũng quên cách bỏ qua những bất hạnh trong cuộc sống của mình.
Có bao giờ chúng ta dừng lại một chút giữa nhịp sống hối hả đó và nghĩ về những gì mình đã trải qua. Chúng ta đã mất gì và được gì? Có lẽ, cũng có lúc chúng ta đã từng làm điều đó, nhưng rồi lại không nhận ra, vì thời gian của bạn đã bị bận bịu bởi nhịp sống hối hả hàng ngày.
Có nhiều vấn đề trong cuộc sống này cần phải chen lấn, khiến con người ta kiệt sức, dần dần những nụ cười nhếch mép ngày càng nhiều……những lúc như vậy, chúng ta cần trở lại thành những đứa trẻ vô tư, hồn nhiên , một khi họ chưa cần va chạm với cuộc sống này.
Tôi biết bằng lòng với những gì mình đang có, vì tôi biết, lên cao tôi không bằng ai, nhưng đi xuống tôi đã hơn rất nhiều người. Tôi thích ngồi một xó xỉnh giữa dòng đời, nhìn dòng người hối hả, tôi chẳng muốn là một phần của họ vì bất cứ điều gì, bởi vì tôi kiệt sức.
Chúng ta luôn vô tâm trước những người yêu thương mình, đến lúc đối mặt với vực thẳm, chúng ta sẽ ngoảnh mặt nhìn về phía sau. Đừng để đến lúc phải đối mặt với sự mất mát. và chỉ khi đó chúng ta mới biết giá trị của nó. Tuổi trẻ của chúng ta có quá nhiều thời gian để thảnh thơi vui chơi, bon chen với cuộc sống
Bạn luôn phải giả vờ mỉm cười nếu bạn đang rất buồn, bạn cần giấu nỗi buồn trong lòng, rồi một lúc nào đó, bạn lại lôi nó ra ăn vạ. Càng ngày tôi càng thấy nụ cười gượng gạo hơn, đôi môi mím lại nhiều hơn, đôi khi tôi không còn là mình của ngày xưa nữa…..có lẽ cuộc sống này quá bận rộn nên tôi thực sự đã đặt nhầm nhiều vấn đề.
Con người thật kỳ lạ, suốt ngày đi tìm lạc thú, tìm hạnh phúc ở những nơi xa xăm, mà quên đi nơi đang thắp lửa yêu thương bên cạnh mình. Tôi luôn cảm thấy thật sự cô đơn và lạc lõng vì chưa tìm được “một nửa” của mình mà quên mất rằng luôn có người luôn tìm thấy mình lúc nào cũng lặng lẽ bên cạnh, lo cho tôi từng miếng ăn giấc ngủ.
Người đã từng sống ở Sài Gòn đôi khi muốn dẹp bỏ những đố kỵ, những ganh đua của lòng người để tìm đến những khoảng không xô bồ, nhàn nhã và thảnh thơi nghĩ ngợi. mình, làm dịu đi những cơn sóng ngầm đang âm ỉ.
<3 , những ngóc ngách khiến center xao xuyến.
Cuộc sống bận rộn và vội vã với những con người xa lạ với nhau. Là định mệnh hay may mắn mà chúng ta bất ngờ nhìn thấy nhau và lao vào yêu nhau qua những năm tháng của cuộc đời.
Không thể trốn mãi trong nhà thì vẫn nên ra ngoài, bộn bề công việc, cuộc sống hối hả. Giống như mất em, anh thậm chí phải chấp nhận thực tế để rồi mạnh mẽ bước tiếp. Bấy lâu nay tôi sống như thế, như một cỗ máy được lập trình sẵn, điển hình là một vòng luẩn quẩn giữa đi và nhớ…
Giữa nhịp sống hối hả, lo toan, hối hả, có bao giờ bạn cảm thấy cuộc sống của chúng ta cần những khoảng lặng?
Chuẩn bị rời cánh cổng đại học, bước ra đời, bước vào cuộc sống cơm áo gạo tiền, cái gì cũng có thể bỡ ngỡ, có thể có những vấp ngã. Thức dậy mỗi sáng với những lo lắng và câu hỏi? Tôi sẽ làm gì sau khi tốt nghiệp? Làm sao để có được miếng cơm? Hãy xem nó khó như thế nào trong cuộc sống thực tế?
Trong cuộc sống, có bao giờ bạn tìm cho mình một khoảng lặng?
Đó là nỗi buồn, chợt gục ngã giữa dòng đời xô bồ. Ngẫm nghĩ rồi thu hết can đảm kéo mình ra khỏi bộn bề của ngày thường để lòng thanh thản đón chờ những phút giây yêu thương trong đời.
Kết luận: Nhịp sống hối hả bên ngoài là một cuộc đấu tranh khốc liệt không có điểm dừng. Phải tĩnh lặng ngay cả khi đôi lúc ta thực sự cảm thấy kiệt sức, để thấy thời gian trôi êm đềm qua kẽ tay, để lắng nghe những âm thanh trong trẻo dễ chịu thoát ra từ âm nhạc ồn ào và hỗn độn của cuộc sống thường ngày. nhật bản