Tháng tư mở ra bằng những hàng hoa loa kèn trắng tinh khôi, trong cái nắng đầu hè nồng nàn, trong sự êm đềm của những buổi chiều dạo chơi. Buổi chiều bận rộn, đi trên con đường vắng vẻ, trong tâm trạng kỳ lạ. Hoa loa kèn lại đến như vệt son trên áo, một vệt trắng không thể nhìn thấy. Bước chân đầu hè vẫn còn trẻ con
”Tháng tư – hoa loa kèn gọi hè khắp phố
Mùa hè đã qua,
Trong nắng mới lang thang phố
Đang chờ ánh sáng của nhà vua trên vai bạn.”
{Tháng 4 – mùa kèn lại về}
Tháng tư. Gió khẽ vờn bông hoa trắng, bồng bềnh như những đám mây nhỏ. Hoa sưa rụng trắng lối đi ven hồ. Tháng tư. Đột nhiên trời mưa to. Những cơn mưa chuyển mùa làm cho hàng cây như khoác một màu áo mới. Đường thông thoáng, hoang sơ. Tâm trạng con người cũng có thể nhẹ nhàng và thơ mộng. Không buồn tê tái như mùa đông, không chất chứa nỗi nhớ như mùa thu, không bỏng rát bức bối như mùa hạ. Mọi thứ đều nhẹ nhàng và sôi nổi.
Tháng 4 lặng lẽ về
Thiên đường cách xa
Mưa nhẹ vào buổi chiều
Yêu một bầu trời
<3 Trên trời cao mây trắng trôi theo gió. Mặt trời không gay gắt như mùa hè, không dịu dàng như mùa thu hay ít ỏi như mùa đông, mặt trời đủ sức tô điểm cho muôn vàn màu xanh của hoa trái.
Tháng 4 rồi, hè đã về chưa?
Trời hôm nay lạ quá
Mặt trời ngừng hát bản tình ca nồng nàn
Gọi mưa lấp đường em qua
Tháng Tư về, Nắng dài gió lộng, tiếng ve kêu gọi hè hay nức nở gọi tên nhau mà sao da diết! Tháng Tư về, có những chân trời xanh thăm thẳm, có những nỗi nhớ xa xăm, có những bông loa kèn trắng tươi rợp góc đường, vội vàng tranh thủ hưởng thụ khoảnh khắc giao mùa ngắn ngủi trong tháng để thu xếp chào hàng phượng tím óng ả. Tuyệt.
<3 nỗi bất hạnh, nhiều tháng cảm xúc đan xen khó có thể diễn tả thành lời.
Tháng tư dịu dàng, nhẹ nhàng gợi lên một cảm giác nôn nao khó tả khi trở lại trường xưa. Cây phượng già đã điêu luyện bao mùa nắng mưa, yêu thương những năm tháng học trò ghi bao kỉ niệm về thời áo trắng tinh khôi.
Tháng tư khát mưa
Những chiếc đuôi phượng hồng điểm thêm cho giấc mơ
Cổng khoa khắc bao điều ước
Tà áo dài níu dấu chân em
Góc sân trường thêm khúc buồn
Lưu bút ngày chia tay thầm thương
Chạm nhẹ thôi… tim tôi trào dâng cảm xúc
Mắt cười ai làm xao xuyến hồn tôi
Tháng Tư, cây phượng cất khúc nhạc xao xuyến lòng, nhắc mùa thi đang đến gần, sắp kết thúc quãng đời thơ ngây. Sân trường lặng lẽ níu ai, hàng ghế đá ân cần ẩn chứa bao nỗi niềm.
Tháng tư mùa hoa ở đâu?
Nơi đâu nắng mưa, nơi một thời nhớ
Những cánh hoa mà ai đó đã ấn vào cuối cuốn sách
Ngày nay, cách đây đã lâu…
Gió như nghẹn lại ru dòng hồi ức đầy kỷ niệm
Phố vắng nên chiều đã khuya
Tôi tiếc những vấn đề chưa nói
Chắp vào tim bao ước mơ dang dở
<3 mà người đi xa như tháng tư không thể quay lại.
Có phải mùa hè đã trở lại với những năm tháng mong manh?
Có phải bầu trời xanh đầy những đôi mắt xanh không?
Dẫu biết nhau là tạm biệt
Sao trái tim tôi cứ mãi tan nát…
<3 Khi kỉ niệm cũ ùa về, những kỉ niệm tưởng chừng đã chôn sâu bỗng trở nên nhức nhối bởi một buổi sáng đẹp như một bài thơ.
Tháng 4 đến rồi
Vòm me xanh rì rào
Phương đổi thêm màu
Bóng hồng che lá
Ánh nắng hè tháng tư
Vàng trong sân trường
Ta tìm nhau ở cuối con đường
Tràn đầy kỷ niệm
Buồn trong đôi mắt tím
Mang dấu chân
Chúng ta lạc lối
Vòng tay mảnh bằng sắt
Hiện tại hai bạn đang ở xa nhau
Về hai hành tinh
Đôi mắt tìm kiếm nhau
Rồi nghẹn ngào
Tháng 4 đến bất chợt
Cơn mưa bất ngờ
Nhục mạ nhau
Đừng mơ mộng nữa!
<3 Mùa hè đến làm ta nhớ lại một mùa hè ta chia tay. Ngày ấy tôi lạc mất tà áo trắng yêu dấu giữa tuổi trẻ mông lung. Giữa bao nhiêu cảm xúc, bao nhiêu hoài niệm, một tháng Tư nữa đã về, một mùa hè nữa đã về…