stt viết cho nỗi đắng cay em nhận được trong tình yêu của anh – 1000Status

Khi còn trẻ Tôi chỉ đơn giản nghĩ rằng, yêu nhau chỉ cần thề non hẹn biển là đủ, không muốn xa cách chỉ muốn được kề vai nắm tay nhau đánh tan gió bão. Mang trong mình những điều tốt đẹp nhất, cùng với niềm tin tuyệt đối vào một tình yêu vĩnh cửu, khiến con người ta phải chịu đựng, hy sinh cho nhau hàng chục năm.

 Đã có lúc Tôi ngây thơ nghĩ rằng bằng cách đối xử chân thành với bất kỳ ai, tôi có thể có được tình bạn và tình yêu đích thực. Nhưng tôi đã nhầm – lỗi không thể sửa được.

Có lẽ bạn chưa biết, khi một trong hai người chỉ đơn thuần là quá thân thiết và chấp nhận chịu tổn thương, thì tình yêu đó đã không còn giá trị để níu kéo nữa… Hãy nghĩ mà xem. Mọi thứ đều thoáng qua rồi biến mất.

Nắm tay nhau đi hết con đường tuyệt vời là điều cần thiết. Không có tuổi trẻ nào không trải qua chông gai. Có tình yêu nào không trải qua thử thách nghiệt ngã.

Ngày hôm qua có thể cô ấy vẫn dành hết tâm trí trong trái tim mình để yêu thương và yêu thương trọn vẹn một người, tuy nhiên ngày mai mọi chuyện có thể đã hoàn toàn khác trước sự xuất hiện của một con người mới sau này, dù là muộn hơn. , tuy mới.

Đắng cay gian khổ, đau thương dường như chỉ nghiêng về phía người đã buông câu chia tay đầy ngậm ngùi và phẫn uất. Bao nhiêu hy sinh, bao nhiêu vấn đề dành cho nhau, bao nhiêu lời sẵn sàng bỗng rơi xuống đáy, bốc hơi như chưa từng tồn tại. Ăn no thì béo, người thì thanh thản rồi người ta lại thích tìm cái mới. Đó là cách con người chấp thủ.

Tôi luôn nghĩ rằng Tôi đã rất mạnh mẽ khi có thể chôn vùi tất cả những hồi ức đau buồn trong chuyện tình của chúng tôi. Tuy nhiên, hôm nay, khi tôi nhìn thấy bạn và cô ấy bước vào lễ đường, cách bạn nhìn cô gái đó, cách bạn dịu dàng nhất ôm lấy cô dâu của mình đã khiến nỗi đau trong tôi không thể kiểm soát được trào dâng và rơi nước mắt. trung tâm dường như đã ngủ quên.

Thật ra thật lòng mà nói rằng kiên trì theo đuổi hay lạnh lùng buông tay đều cần nỗ lực như nhau. Mọi thứ đã âm ỉ trong một thời gian rất dài cho đến khi một người dám lên tiếng. lựa chọn cá nhân.

Nếu bạn hiểu buông bỏ những gì đã quen thuộc bấy lâu, hãy trao lại những thói quen cũ, trao lại người mà bạn đã cùng trải qua biết bao kỷ niệm vui buồn. Thật không dễ dàng.

Bởi vì họ đã phải đấu tranh nội tâm rất nhiều, trải qua rất nhiều sự cô đơn ngay trong tình yêu đó, bởi nếu họ thực sự hạnh phúc, mọi người sẽ không rời đi. Đó không phải là lỗi của bất kỳ ai. Tất cả là do chữ duyên.

Đời người vật vã lạ lùng chỉ bởi tám chữ: “không chịu, không buông, không thấy, không hiểu”. Vì vậy, đã có lúc tôi nghĩ, nếu duyên phận đứt đoạn thì sao? Hỏng, liên kết, hư hỏng, hàn.

Không nên em không nên hy vọng nhiều, không nên trao trọn niềm tin để rồi buông tay còn ôm lấy tất cả là đau nỗi nhớ, còn tôi, tôi thổn thức, còn tôi một mình với nỗi buồn…

Là của nhau sẽ mãi mãi thuộc về nhau mà em quên mất phố nhỏ lắm, một cơn gió thổi qua là hết. Tuy nhiên, một lần thôi cũng đủ để mất nhau.

Không ai biết khi nào, ai yêu và vì mục đích gì. Tình yêu thường khiến các cá nhân trở nên ích kỷ, đặc biệt là khi chúng ta không có nó. Vì vậy, khi đã thực sự yêu một ai đó mà họ không đáp lại như ý muốn của mình, chúng ta cũng đừng buồn mà tìm những chuyện dại dột hay làm những thủ đoạn, nói những lời tổn hại đến họ.

Có ai đã từng cố gắng mềm mỏng và nhẹ nhàng cho đến giây phút cuối cùng vì ít nhất bạn cũng mong muốn một kết thúc có hậu? Thật may mắn nếu người khác cũng vậy, nhưng bình thường thì không.

Kết luận: Hãy tin rằng chúng ta cần phải hài lòng dù muộn thế nào. Và bạn ơi, tình yêu và hạnh phúc suy cho cùng cũng là những điều đáng trân trọng! Buông tay khi ai đó không còn là của riêng mình…